Dịch giả: Nham Tặc
Trong sáu người thanh niên ở đây, sức cạnh tranh của Thẩm Lãng có thể nói là cực yếu, thậm chí không có tí sức cạnh tranh nào.
Tuyển thủ hạt giống, không hề nghi ngờ chính là Vương Liên.
Vị Chủ Bộ đại nhân trẻ tuổi, họ hàng xa của phủ Bá Tước Huyền Vũ này đang ngồi ở bên trong thư phòng, hồi hộp, thấp thỏm, hưng phấn.
Gã đương nhiên biết hôm nay tới làm cái gì? Gã đợi ngày này đã lâu lắm rồi.
Gã rõ ràng không phải quận Nộ Giang, hơn nữa vốn nên ở trong nhà chuyên chú đọc sách chuẩn bị thi tiến sĩ, thế nhưng gã hết lần này tới lần khác tới nơi thành Huyền Vũ làm Chủ Bộ quản lý hình ngục, công việc này gã chẳng ưa chút nào, mục đích gã làm như vậy cũng chỉ có một, đó chính là làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật.
Gã đương nhiên biết Kim Mộc Lan không có khả năng gả ra ngoài, chỉ có thể bắt rể.
Thế nhưng gã không thể không chú ý, nhà của gã không chỉ có mỗi gã là con trai, còn có hai vị huynh trưởng khác, một võ một văn.
Từ nhỏ, gã đã mê mệt Mộc Lan, huống chi đây là gia tộc quyền thế trăm năm, dù cho làm kiếp ở rể cũng có hưởng bất tận vinh hoa phú quý cùng quyền lực vĩ đại.
Thế tử của phủ Bá Tước vô năng, cho nên quyền lực tương lai phủ Bá Tước nhất định sẽ nắm giữ ở trong tay Kim Mộc Lan. Như vậy khi nàng lấy chồng, không hề nghi ngờ phải chia sẻ toàn bộ quyền lực tối cao của phủ Bá Tước.
Đây chính là đất phong hơn một nghìn cây số vuông, còn có hai nghìn tư quân, cộng thêm con số thiên văn tài phú.
Cho nên, Vương Liên nhất định phải có được vị trí hôn phu của Kim Mộc Lan!
Trừ võ cử nhân Mạc Dã ra, không ai có thể đe dọa đến gã được.
Hơn nữa võ công Kim Mộc Lan cực cao, cho nên thứ nàng cần chính là một văn nhân, như thế mới có thể bổ sung.
Vương Liên tin chắc, cạnh tranh lần này bản thân tất thắng!
Đương nhiên, không chỉ mỗi gã nghĩ, gần như tất cả mọi người cũng nghĩ vậy, nhất là tâm phúc Kim Trung của Bá Tước đại nhân, Vương Liên là ông ta tự mình đưa tới, ở trong lòng thậm chí đã xem gã trở thành cô gia tương lai của phủ Bá Tước.....
Kim Mộc Lan đi vào thư phòng đầu tiên, nàng cách Vương Liên một tấm bình phong.
Cảm nhận được người ngọc đến, Vương Liên bản năng hô hấp dồn dập, hồi hộp đến không cách nào chế ngự, đành cố sức kìm chế.
Gã sẽ nhanh chóng trở thành vị hôn phu của Kim Mộc Lan, gã nôn nao khi nghĩ đến cảnh chung chăn gối với tấm thân tuyệt mỹ kia rồi.
Tâm nguyện mười mấy năm cuối cùng cũng được như ý.
- Vương Liên, tương lai ngươi có thể mang đến cho ta cái gì?
- Kim Mộc Lan bèn hỏi.
Vương Liên cố nén sự kích động, gã đáp:
- Sau khi nàng thành hôn với ta, sẽ đi thi tiến sĩ. Từ đó về sau, nàng chủ võ, ta chủ văn, nàng và ta bổ sung lẫn nhau, nhất định sẽ làm cho nhà phủ Bá Tước Huyền Vũ càng thêm phồn vinh, nhất định sẽ làm cho cơ nghiệp trăm năm gia tộc họ Kim phát huy, đời đời truyền thừa.
Vương Liên cảm thấy, đây là thứ Kim Mộc Lan trong lòng muốn nhất.
Không sai, phủ Bá Tước Huyền Vũ phồn vinh, cơ nghiệp tổ tông trăm năm truyền thừa đúng là thứ Mộc Lan cả đời theo đuổi.
- Cảm ơn anh họ.
- Kim Mộc Lan nói, tiếp đó nàng đi ra ngoài.....
Kim Mộc Lan tới tiến vào gian phòng thứ hai, nơi này là võ cử nhân Mạc Dã.
Võ công của Mạc Dã rất cao, có vẻ càng bình tĩnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!