Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Màn đêm buông xuống!
Liệt Phong thành sôi trào đến trưa, rốt cuộc yên tĩnh trở lại.
Không biết có bao nhiêu người bị bắt, bao nhiêu người bị giết.
Nhưng cuối cùng đã yên tĩnh trở lại, chỉ có vết máu trên đường phố biểu lộ ngày nay phát sinh qua chuyện không bình thường.
Mặt trăng trên trời, phảng phất hơi đỏ bừng.
Vân Trung Hạc đã uống vài ấm trà, hơn nữa còn ăn thật nhiều bánh ngọt.
Lúc này cửa phòng mở ra, võ sĩ đi tới nói:
"Vân đại nhân, ngài có thể đi."
Vân Trung Hạc ợ một cái no nê, khinh thường nói:
"Thí sự thật nhiều, ngươi tên là gì?"
Trương Trác. Tên thủ lĩnh võ sĩ kia nói:
"Liệt Phong quan Nha Vệ quân, phó bách hộ."
Ta nhớ kỹ ngươi. Vân Trung Hạc nói:
"Hôm nay ta muốn đi nhà xí, ngươi ngăn cản ta ba lần, mối thù của chúng ta lớn, ta nhớ kỹ ngươi. Ngày mai ta chính thức làm quan, ta sẽ báo thù, ngươi nhớ kỹ cho ta."
Sắc mặt tên Trương Trác phó bách hộ kia lạnh nhạt, ánh mắt lại hiện lên một tia khinh thường.
Tên ăn mày trước mắt này ngay cả mình bao nhiêu cân lượng cũng không biết, không sai là ngươi muốn làm quan. Nhưng không có nửa điểm căn cơ, có thể làm gì ta?
Thật sự là trò cười.
Vân Trung Hạc nghênh ngang đi ra Liệt Phong nha, đi về phía phủ thành chủ.
Không có người tiễn hắn, cũng không có xe ngựa, chỉ có thể dựa vào hai cái chân đi trên đường.
Hắn nghênh ngang bước con cua không đổi, nhưng lại càng chạy càng nhanh, hai tay trong tay áo càng ngày càng run rẩy.
Xảy ra chuyện, khẳng định xảy ra chuyện, xảy ra chuyện lớn.
Đang đi giữa đường, bỗng nhiên phía trước hiện lên một bóng đen, phi nước đại như bị đoạt mệnh.
Đây là một nữ tử, võ công khá cao, khinh công rất tốt.
Nàng nhanh chóng xuyên thẳng qua hẻm nhỏ, phía sau có mấy chục tên võ sĩ truy đuổi.
Nữ tử này như là chim én, nhẹ nhàng lướt qua bên cạnh Vân Trung Hạc.
Vân Trung Hạc đứng vững thân thể, nhìn nàng một cái.
Nữ tử kia cũng nhanh chóng liếc mắt nhìn hắn, hắn nhận ra nữ tử này, chính là tiểu tỷ tỷ Thiên Vũ các kia. Lúc ấy Vân Trung Hạc được Hứa An Đình mang đến làm việc, còn liếc mắt đưa tình với tiểu tỷ tỷ xinh đẹp kia, mặc dù không nói chuyện, nhưng lại dùng ánh mắt mời chào hắn đi chơi.
Vân Trung Hạc nói là ta tới đi làm, tiểu tỷ tỷ nói vậy càng tốt hơn, mọi người chơi đùa miễn phí.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!