Chương 4: Tuyệt đối là cặn bã bại hoại

Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

***

Nghe Vân Trung Hạc nói, chủ nhân con mắt như chim ưng kia lập tức ngẩn ngơ, ánh mắt ngưng tụ một chút, hỏi:

"Ngươi không sợ chết?"

Vân Trung Hạc nói: Sợ muốn chết.

Đối phương nói:

"Vậy tại sao điên cuồng tìm đường chết như vậy?"

Vân Trung Hạc cũng không khỏi kinh ngạc, cảm thấy có chút kỳ quái, hắn rõ ràng rất muốn sống tiếp, nhưng lời vừa mới nói rõ ràng là tự tìm đường chết.

Hoàn toàn có thể nhìn ra được, nam nhân con mắt như chim ưng trước mắt này là loại giết người không chớp mắt, người chết ở trong tay gã vô số kể, lúc này giết chết Vân Trung Hạc hắn hoàn toàn như là nghiền chết một con kiến không sai biệt lắm.

Thường kẻ sống chết trước mắt gã sẽ nơm nớp lo sợ, nhưng hắn lại không nhịn được muốn khôi hài, điều này có chút không giống Vân Trung Hạc hắn.

Mặc dù hắn là viện trưởng bệnh viện tâm thần, nhưng bản thân hắn không bị bệnh tâm thần, hiện tại thì thực tình có chút tố chất thần kinh.

Lập tức Vân Trung Hạc nhún vai nói:

"Con người của ta, rất thích khôi hài."

Đối phương nói:

"Ban ngày chém đầu ba mươi chín người, ngươi rõ ràng phải chết không thể nghi ngờ, biết vì sao hết lần này tới lần khác ngươi còn sống không?"

Vân Trung Hạc nghĩ một hồi nói:

"Bởi vì ta rất đẹp trai?"

Đối phương cầm một chiếc gương, đặt lên bàn, để Vân Trung Hạc thấy rõ khuôn mặt của mình.

Thật đúng là không sai, hắn xác thực rất đẹp trai, mà cơ hồ giống Vân Trung Hạc trên Địa Cầu kia như đúc. Bởi vì tóc dài cổ trang càng lộ ra vẻ tuấn mỹ vô địch.

Bất quá thoáng có chút không giống, màu đồng tử không giống, khuôn mặt cũng có chút không giống.

Thế giới này thì Vân Trung Hạc không được tốt cho lắm, bởi vì sao? Hình dáng tuấn mỹ vô địch, nhưng xem qua thì không giống người tốt, ba trăm sáu mươi độ đều là tướng dâm tặc, đặt ở kịch bản phim ảnh ti vi nào đều là nhân vật phản diện, quá tà quá yêu.

Đây là logic gì chứ, vì sao ở thế giới này hay trên trên địa cầu đều là tên Vân Trung Hạc, tướng mạo cũng không khác nhau nhiều?

"Ngươi biết ta là ai sao?"

Đối phương lại hỏi.

Vân Trung Hạc nói:

"Cẩm Y Vệ? Đông xưởng?"

Đối phương nói: Hắc Long Đài!

Vân Trung Hạc phát hiện mình không có nhiều ký ức về thế giới này, thân thể chủ nhân này là ai, tên là gì, tại sao lại trở thành tử tù?

Hết thảy đều không biết chút nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!