Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Nhìn quan lại phía dưới quỳ chỉnh chỉnh tề tề, Vân Trung Hạc có chút phát mộng.
Ta... Ta cuối cùng được chức quan gì?
Lớn như vậy sao? Có thể quản nhiều người như vậy sao?
Ngay sau đó mấy vú già tiến lên, lột quần áo Vân Trung Hạc xuống.
"Chư vị đại tỷ, đừng như vậy, đừng như vậy!" Vân Trung Hạc xấu hổ nói:
"Ta nhiều ngày rồi chưa có tắm rửa."
Nào chỉ không tắm rửa, tóc vẫn như cũ là đống cỏ dại, vẫn như cũ bộ dạng tên ăn mày.
Nhìn xem, tất cả nam nhân là mỹ nam tử, nhìn xem Thẩm Lãng người ta sống đẹp đẽ cỡ nào?
Cũng may mấy vị đại tỷ không lột sạch Vân Trung Hạc, đây nhất định là vì hắn chưa lộ ra dung nhan tuấn mỹ vô địch. Nếu không lúc này hắn cũng khó giữ được trong sạch, mỹ nam tử chúng ta phải tự bảo vệ mình à.
Tiếp theo mấy vị đại tỷ này, lại dùng hai tay thô ráp hữu lực mặc quan phục cho Vân Trung Hạc, đội lên mũ quan.
Vân Trung Hạc cảm thấy một màn này quen thuộc khó hiểu.
Đây chính là bản sơn trại Trần Kiều binh biến, áo lục gia thân?
Ngay sau đó Vân Trung Hạc phát hiện, quan phục của mình có màu lục, nón thì sao? Không phải cũng là lục luôn chứ?
Bất quá hắn không rõ quan phục và mũ quan này, vẫn như cũ không biết chức quan mình là gì.
Mà tất cả mọi người ở đây nhìn thấy Vân Trung Hạc trong bộ trang phục này, cũng chỉ có một cảm giác, vượn đội mũ người.
Đại nhân, xin mời.
Một tên trung niên phụ tá mập mạp tiến lên khom mình hành lễ.
Đi đâu? Vân Trung Hạc hỏi.
"Liệt Phong lệnh Văn đại nhân, đợi chờ đã lâu." Văn sĩ trung niên nói.
Văn đại nhân? Văn Đạo Phu?
Đây chính là đại nhân vật chân chính, lão là dòng chính Tỉnh Ách lão thành chủ, vì Liệt Phong thành khuếch trương lập nhiều đại công hiển hách, mà lão là lão sư Tỉnh Trung Nguyệt.
Người này đức cao vọng trọng, thậm chí ngay cả Tỉnh Trung Nguyệt cũng phải kính ba phần.
Về phần Tỉnh Vô Biên?
Thật có lỗi, y nhìn thấy vị lão đại nhân này, liền như là chuột thấy mèo, từ nhỏ lúc đi học đã bị Văn Đạo Phu đánh đến lớn.
Vân Trung Hạc đi theo văn sĩ này, đi đến phía chủ nha. Mấy chục tên quan lại cũng theo sau lưng.
"Đại nhân, Vân Ngạo Thiên tới." Trung niên nhân sĩ nói.
Vào đi! Bên trong truyền ra thanh âm lãnh khốc.
Nghe thấy thanh âm này Vân Trung Hạc liền biết, người này phi thường ở chung không tốt, đây chính là người điển hình khắc nghiệt với mình, càng thêm khắc nghiệt với người khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!