Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Chảo dầu đang sôi khủng bố đến mức nào?
Người của thế giới này không biết dầu sôi trào có bao nhiêu độ? Nhưng ai cũng đã thấy qua gà rán, bỏng ngô, bánh tiêu chiên.
Thịt trắng bóng bỏ vào chiên, nếu như mặc kệ có thể chiên thành than cốc.
Bình thường dầu sôi không cẩn thận văng lên người, sẽ đau đến cơ hồ nhảy dựng lên.
Giờ trực tiếp nhảy vào chảo dầu, hẳn là đau đến không muốn sống.
Bằng không trong mười tám tầng Địa Ngục, có một hình phạt chính là xuống vạc dầu?
Tất cả mọi người ở đây chờ đợi thảm cảnh không nỡ nhìn xuất hiện, chờ Vân Trung Hạc phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết trước nay chưa từng có, sau đó ngửi được mùi thịt chiên.
Vân Trung Hạc quả nhiên phát ra tiếng kêu thảm.
Không... Cái này... Tiếng kêu thảm này có chút... Quỷ dị à.
"A..."
"Nha..."
"Quá sung sướng, quá sung sướng..."
"Ta vừa vặn mười ngày qua không có tắm rửa, lúc này phải tắm cho sạch sẽ, tắm rửa sạch sẽ, tắm rửa sạch sẽ."
Trong chảo dầu, Vân Trung Hạc vậy mà vừa ca hát vừa tắm rửa.
Đây đương nhiên là dầu giả rồi, phía dưới nồi đồng to lớn này có tầng cách nhiệt, phía trên đổ đầy Axit axetic, hàn the. Phía trên nhất trôi một tầng dầu mà thôi, Tỉnh Vô Biên dùng đạo cụ để thăm dò can đảm của Vân Trung Hạc mà thôi.
Từ trên hiệu quả thị giác, sương mù cuồn cuộn, chảo dầu sôi trào, trên thực tế nhiệt độ chỉ khoảng 60 mà thôi.
Vân Trung Hạc chẳng những bắt đầu tắm rửa, hơn nữa ở bên trong còn cởi quần áo, ném ra bên ngoài từng cái từng cái.
"Không có ý tứ? Có xà phòng không? Xà bông đâu?"
"Đều không có à, vậy ta xoa khô."
"Lãnh Bích tỷ tỷ, muốn đến tắm cùng hay không? Chúng ta tới làm một đôi uyên ương tắm chung, như thế nào?"
"Tình cảnh này, ta muốn ngâm một câu thơ: Vịt vịt vịt, khúc hạng hướng lên trời hát, lông tơ vẩy nước vàng, ma chưởng văng bọt trắng."
Vân Trung Hạc vừa ngâm thơ, vừa ngóc cổ thon dài lên, vò cả đầu tóc bẩn cuồng loạn như cỏ dại.
Hình ảnh này chân thực thiên lôi cuồn cuộn à.
Toàn trường vẫn như cũ tĩnh lặng.
Chúng ta hôm nay không phải đến xem giết người sao? Làm sao biến thành trò một tên ăn mày hoang đường diễn hài kịch vậy?
"Ba ba ba ba ba..." Tỉnh Vô Biên giơ cao hai tay lên vỗ.
"Thú vị, thú vị... Ngươi mẹ nó thật không sợ chết à?"
"Thế giới này người giả ngây giả dại rất nhiều, trên cơ bản ta gặp một tên giết một tên."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!