Dịch: Độc Hành
***
Không ngờ Hương Hương ngươi lại như vậy!
Nhân vật xây dựng của ngươi đâu?
Ngươi là minh châu Đại Chu — thuần khiết không tì vết — băng thanh ngọc khiết — Hương Hương công chúa điện hạ.
Bất quá Hương Hương công chúa lớn mật cũng chỉ duy trì không đến nửa giây, lập tức cả người chui vào trong chăn, phát ra tiếng cười ngượng ngùng, lại hiếu kỳ
Nhưng vừa rồi nhìn thoáng qua, vẫn nhìn thấy một người ngọc như tuyết trắng xoa thành.
Cả phòng là hương thơm.
Vân Trung Hạc vẫn đứng tại chỗ, hắn thật đang lựa chọn gian nan không gì sánh được.
Mặc dù huynh trưởng Ngao Ngọc đã không còn tại thế, nhưng người trong lòng Hương Hương công chúa vẫn là Ngao Ngọc. Nếu như hai người thật trở thành vợ chồng, vậy tương lai Vân Trung Hạc khôi phục thân phận, Hương Hương sẽ thế nào?
Chuyện này sẽ gây tổn thương cho nàng cực lớn?
Vân Trung Hạc giả thiết, hai người không thân mật, tương lai Vân Trung Hạc khôi phục thân phận, vận mệnh Hương Hương công chúa cơ bản sẽ khổ cả đời, đây cơ hồ là chắc chắn.
Nếu như hai người thân mật, tương lai Vân Trung Hạc khôi phục thân phận, Hương Hương công chúa có lẽ... Sẽ tự sát?
Hai loại kết quả này Vân Trung Hạc đều không muốn.
Nếu như huynh trưởng còn sống, vậy Vân Trung Hạc lựa chọn rất đơn giản, trực tiếp nói với Hương Hương con người của ta không được, phương diện kia đã xong đời.
Còn về sau, liền giao cho vận mệnh an bài.
Nhưng huynh trưởng Ngao Ngọc đã chết!
Vậy muốn một nữ nhân không chết có biện pháp nào? Kỳ thật rất đơn giản.
Cho nàng một đứa bé.
Hương Hương công chúa từ trong chăn chui ra, chớp chớp mắt to nhìn Vân Trung Hạc nói:
"Gấu chó lớn, ngươi đang chờ cái gì?"
Vân Trung Hạc cà lăm nói:
"Ta có phải nên đi bồi thái thượng hoàng bọn họ uống rượu trước không?"
Hương Hương công chúa lộ ra một tia nghi hoặc, nhìn Vân Trung Hạc nói: Ngươi đang sợ?
Ách!
"Ngươi đang sợ cái gì?" Hương Hương công chúa hỏi.
Vân Trung Hạc nói:
"Ta cũng không biết đang sợ cái gì."
Hương Hương công chúa ngồi dậy, dùng chăn mền trùm lấy thân thể tuyết trắng, nhìn Vân Trung Hạc thật lâu, một đôi mắt to như bảo thạch phảng phất muốn nhìn thấu linh hồn Vân Trung Hạc.
"Ngươi sợ gây tổn thương ta?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!