Dịch: Độc Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
***
Trong bệnh viện tâm thần X, mỗi 29 bệnh nhân tâm thần này đều ly kỳ, mỗi người có thể so sánh với một thiên tài.
Mà cực kỳ kỳ lạ đáng sợ hẳn là bệnh nhân tâm thần số 01, 02, 03.
Vậy ba người này có thiên phú đặc thù gì?
Không biết!
Theo Vân Trung Hạc, bọn họ là ba người bình thường nhất trong toàn bộ bệnh viện tâm thần.
Bệnh nhân số 3 thì thời thời khắc khắc đều nói: Ta là người ngoài hành tinh. Trừ điều đó ra, gã cũng không có biểu hiện gì bất thường.
Dần dần, ngoại hiệu bệnh nhân số 3 này là Ngoại Tinh Nhân.
Về phần bệnh nhân số 1 và số 2, thậm chí ngay cả ngoại hiệu cũng không có, từ đầu đến cuối đều bí ẩn, quanh năm bị giam ở chỗ sâu dưới lòng đất.
Vân Trung Hạc làm viện trưởng nhưng còn chưa gặp mặt bọn họ.
Trở thành viện trưởng ba năm nay, Vân Trung Hạc cũng không biết ba người này rốt cuộc có thiên phú đặc thù gì, toàn bộ bệnh viện tâm thần cũng không một ai biết.
Có lẽ viện trưởng trước kia biết, nhưng gã... Đã chết.
Nhưng có thể khẳng định là, bệnh nhân số 1 này khẳng định là đáng sợ nhất, người bị bệnh tâm thần đặc thù nhất, nếu không thì không có khả năng chiếm lấy vị trí số 1.
Còn có số 2 số 3, thiên phú khẳng định phi thường nghịch thiên, bất quá đám bọn họ có thiên phú đặc thù gì, vẫn chưa biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Hoặc là lấy năng lực của Vân Trung Hạc, hiện tại còn không thể nào biết được người này có thiên phú đặc thù gì.....
Lúc này, viện trưởng Vân Trung Hạc đang ở trong phòng kiểm tra.
"Thuốc không thể ngừng à!"
"Số 23, Da Vinci, ngươi đang làm cái gì đó? Ngươi đang làm cái gì đó?" Nghe y tá kinh hô, Vân Trung Hạc tranh thủ thời gian vọt tới.
Bệnh nhân tâm thần số 23 bình tĩnh nói:
"Ta đang nghiên cứu sinh mệnh, sau đó ta thử chế tạo sinh mệnh."
"Ngươi nghiên cứu sinh mệnh, vì sao phải cắt đứt chính mình?"
"Đầu nguồn sinh mệnh ở chỗ tinh tử, ta muốn tiến hành giải phẫu nó, triệt để giải khai bí mật sinh mệnh."
"Vậy ngươi hoàn toàn có thể dùng biện pháp khác, tỉ như nhìn xem màn hình, có cần phải cắt đứt chính mình không?"
"Ngươi muốn hiểu người, có phải nên tìm hiểu hoàn cảnh gia đình của hắn? Cho nên ta cần giải phẫu một quả trứng, thì tốt nhất là trứng sống. Ta hỏi số 24 có nguyện ý để cho ta cắt xén không? Nàng nói nguyện ý, nhưng đáng tiếc nàng là nữ nhân, cho nên ta chỉ có thể cắt xén chính mình."
Dù đã trải qua ba năm chịu đựng, nhưng Vân Trung Hạc nhìn thấy một màn này vẫn cảm thấy tê cả da đầu.
"Ngươi, ngươi không đau sao?"
Đau chứ!
"Vậy vì sao ngươi không gọi ta?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!