Chương 18: Quá ly kỳ, tinh thần Vân Trung Hạc

Dịch: Độc Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

Vân Trung Hạc lập tức tỉnh mộng.

Loại địa phương ngư long hỗn tạp như Liệt Phong thành này, vậy mà cũng quét H?

Dù muốn quét, hẳn là phải quét những nơi như Xuân Miên lâu. Thiên Vũ các là tràng tử cao cấp nhất, vậy mà cũng bị quét?

Ta sắp « Bình Sa Lạc Nhạn » sao?

Ta còn dự định mở cầm nghệ, kinh diễm toàn trường mà.

Vân Trung Hạc ta còn muốn vang dội toàn bộ Liệt Phong thành, trở thành đệ nhất danh kỹ, không... Đệ nhất danh gia mà.

Nghệ thuật gia mộng tưởng, cứ như vậy bị bóp chết trong trứng nước.

Thấy Vân Trung Hạc tuấn mỹ vô địch, ánh mắt những tiểu tỷ tỷ bị bắt kia liên tục loé lên dị sắc, nhao nhao ném mị nhãn về phía bên này.

Nhất là tiểu tỷ tỷ đẹp nhất kia, mắt to như nước, phảng phất biết nói chuyện.

Thế là, Vân Trung Hạc và nàng cách không mặt mày đưa tình.

"Hương đệ đệ, lần đầu tiên tới à?"

"Đúng vậy, tiểu tỷ tỷ."

"Hôm nay không khéo, tràng tử bị phong rồi, hai ngày nữa lại đến, tỷ tỷ tự phụng bồi ngươi, không tốn tiền."

"Kỳ thật không dối gạt tỷ tỷ, ta tới là để làm đồng sự với ngươi, ta vốn định tới đây đi làm."

"Vậy thì càng tốt, tỷ tỷ mỗi ngày chơi đùa với ngươi."

Hai người không mở miệng nói chuyện, vậy mà dùng ánh mắt không chướng ngại giao lưu với nhau.

Tình cảnh này, chỉ có thể làm một bài thơ.

Thân vô thải phượng song phi dực

- Tâm hữu linh tê nhất điểm thông.

Có câu tri âm khó kiếm, thế nhưng sau khi đến đây, Vân Trung Hạc lại có tri âm khắp nơi.

Ta yêu cầu không cao đối với tri âm, chỉ cần đủ đẹp, dáng người đủ tốt là được.

Nhan trị cao tới trình độ nhất định, chỉ cần hai khuôn mặt nam nữ đối mặt, tự nhiên sẽ có cộng minh.

Nhan trị có thể quét dọn hết thảy chướng ngại, chỉ có người không đủ xinh đẹp mới cần tinh thần cộng minh. Có một câu nói này, có nhan sắc uống nước no bụng.

Cứ như vậy, Vân Trung Hạc trơ mắt nhìn một đám tiểu tỷ tỷ, nhất là tiểu tỷ tỷ mỹ lệ âm hữu linh tê kia, toàn bộ bị bắt đi.

Toàn bộ Thiên Vũ các triệt để bị niêm phong.

Đi, trở về. Hứa An Đình

"thản nhiên nói. Nàng không rời đi ngay lúc vừa phát hiện niêm phong, bởi vì như vậy ngược lại sẽ gây nên hoài nghi, mà đứng tại chỗ nhìn náo nhiệt một lúc lâu, như vậy mới phù hợp thường tình....."Thiên Vũ các bị niêm phong, chuyện này phi thường đột nhiên, nguyên nhân tuyệt đối không đơn giản.Hứa An Đình nói:Nội bộ Thành Vệ quân không lọt ra bất luận tiếng gió nào.Hứa An Đình hỏi:

"Tại phủ thành chủ, chúng ta còn có nội ứng Thành Vệ quân, có báo cáo gì không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!