Vì hiện tại đã vào học nên thỉnh thoảng sẽ trễ hẹn. Xin lỗi.
Mà điểm văn hằng năm của mình thì không cao lắm nên lời văn đôi lúc nghe không hay. Các bạn thông cảm. Nếu thấy mình sai hay có ý kiến gì muốn hỏi cứ việc bình luận cho mình biết để mình sửa nha.
ngày hôm sau===
~~~POV main~~~
Chúng tôi tỉnh lại sau một hồi lâu ngủ say như chết trong phòng nghỉ ở trường đấu giá. Thứ đầu tiên mà não tôi nhận thức được khi mới tỉnh ngủ là tôi không cảm nhận được hai cánh tay của mình đâu nữa cả. Tôi gào thét trong tâm thức.
[Aaaaa! Tay ta đâu rồi, ta không cảm nhận được nó!!!](Ryuu)
Sao khi hoàn lại hồn mình thì tôi nhận ra tay mình vẫn còn. Chỉ có điều đang bị hai sinh vật khoá chặt đến mức máu chảy không đều nên cánh tay tê cứng. Tê đến mức không nhìn là không biết tay có còn trên cơ thể không luôn.
"Hai đứa dậy nhanh lên coi! Tay anh sắp rụng rồi đó!"(Ryuu)
Tôi nói và hai đôi mắt của hai nhóc lúc này đang từ từ mở ra.
"Chào buổi xángh oáp~~~ Ryuu
-niichan"(Shirone)
Shirone vừa nói vừa ngáp một phát rõ dài. Từ ngữ phát âm sai luôn.
"Chúc Ryuu
-nii buổi sáng tót lènh oáp~~~"(Kuroma)
Lần này thì đến Kuroma vừa ngáp vừa nói làm sai từ.
"Dậy mau đi, về nhà anh nấu món gì cho ăn, Mp của anh hồi đủ rồi"(Ryuu)
"
"Vânggggg!!!!"
"(Shirone+Kuroma)
«Chị Mỹ Dạ ơi!!! Em với hai nhóc về nha. Chị đừng tìm, tụi em đi rồi»(Ryuu)
«Hả? Ai vậy?... Là em à Ryuu? Em muốn đi đâu thì đi. Chị đâu thể bắt nhốt em ở đây được»(Mỹ Dạ)
«Vậy tụi em đi đây! Bye bye chị»(Ryuu)
«Um. Bye em»(Mỹ Dạ)
Tôi truyền Thần giao cách cảm cho chị Mỹ Dạ để thông báo.
"Hai, ba...{Dịch chuyển}"(Ryuu)
Sau đó cả ba chúng tôi trở về căn nhà của mình sau hơn 1 tháng xa cách.
"Mở tiệc thôi!!!"(Ryuu)
"
"Yay!!!"
"(Shirone+Kuroma)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!