Nhà chính nhà họ Hạ.
Sau khi ông cụ tỉnh giấc, thấy con trai cả đã về thì nhíu mày: "Mày còn biết đường mà về à? Con trai mày sắp cưới vợ đến nơi rồi mà mày vẫn chẳng quan tâm gì cả!"
"Bố ngủ có ngon không ạ?"
Ông cụ khẽ ho khan: "Tao chỉ đang nhắm mắt nghỉ ngơi, dưỡng sức chờ chiến đấu thôi!"
"Bố ngáy to lắm đấy."
"Người già hô hấp mạnh thôi!"
Nói xong, ông lập tức viện cớ ra sân đi dạo, thực ra là cứ đi qua đi lại ngoài sân, mắt nhìn dáo dác.
Lúc đầu, con chó giữ nhà thấy ông còn vẫy đuôi mừng rỡ, sau đó... chẳng buồn để ý nữa.
"Ông đừng ngó nữa, rõ ràng nó nói tối mới về, giờ mới mấy giờ đâu." Bà cụ thấy ông cứ đi tới đi lui trước mặt, chỉ thấy nhức đầu.
Từ hôm qua biết tin cháu trai dẫn vợ về ra mắt, ông cứ trở mình lăn qua lộn lại trên giường như bánh rán, cả đêm không ngủ. Trời chưa sáng đã dậy, đến nỗi con chó còn chưa tỉnh mà ông đã bắt đầu đi quanh nhà.
"Ai nói tôi đang ngó?" Ông cụ cau mày.
"Chứ không phải ông đang mong Văn Lễ với con bé đó về à?"
"Nực cười! Tôi chờ chúng nó làm gì?" Ông cụ lạnh lùng hừ một tiếng: "Tôi còn thiếu điều đuổi cái thằng nhóc đó ra khỏi nhà ấy chứ! Lần trước về chỉ để lấy sổ hộ khẩu, lấy xong còn lập tức bỏ đi ngay trong đêm, nó còn coi tôi là ông nội nó không?
"Uổng công tôi nuôi nó!"
Hạ Bá Đường khẽ bật cười: "Bố à, dạo này trên tin tức nói rằng giờ cưới vợ không cần sổ hộ khẩu nữa đâu."
"Nếu là mấy hôm trước, với cái thái độ đó của bố, có khi thằng bé cưới xong, sinh con rồi mới báo cho bố biết đấy."
Ông cụ lạnh lùng hừ một tiếng: "Nó dám à! Tôi đánh gãy chân nó!"
Cả nhà họ Hạ đều cạn lời: Ông đúng là, cả người thì mềm, mỗi cái miệng là cứng.
…
Khoảng hơn 5 giờ, mặt trời sắp lặn, nắng hè vẫn còn gay gắt.
Khi xe rẽ khỏi cao tốc, đi vào khu ngoại thành, hai bên đường cây cối xanh um tươi tốt, ánh hoàng hôn xuyên qua kẽ lá chiếu xuống, những tia nắng hắt vào trong xe, tạo nên những mảng sáng tối chập chờn.
"Sắp đến rồi." Hạ Văn Lễ nhắc.
Lần này họ sẽ ở lại đây ba đến năm ngày, Chung Thư Ninh vẫn không khỏi hồi hộp.
Căn nhà chính nằm cách xa trung tâm thành phố, ngay cổng lớn có đôi sư tử đá uy nghi, bên trái còn đặt một tảng đá Thái Sơn khổng lồ.
Cổng sắt vừa mở ra, hai bên là cây xanh và cổ thụ được cắt tỉa gọn gàng, có cả núi giả, dòng suối nhỏ, đình nghỉ chân, cầu nhỏ xinh… tường trắng mái đen, phong cách cổ điển kết hợp hiện đại. Núi đá và cây cối bố trí xen kẽ, từ nhiều góc nhìn đều có cảm giác khác biệt, khung cảnh như có chiều sâu riêng.
Chung Thư Ninh hơi bất ngờ, vốn dĩ cô nghĩ nhà họ Hạ sẽ ở biệt thự kiểu hiện đại.
"Bà nội anh rất thích phong cách vườn nhà kiểu miền Nam. Hồi xưa bà và ông nội gặp nhau ở trong đó. Khi sửa lại nhà chính, chú út đã thiết kế lại thành vườn kiểu này." Hạ Văn Lễ giải thích.
"Là chú út thiết kế à?"
"Bà chủ à, cô tra bao nhiêu thứ trên mạng rồi mà không biết chú út của nhà mình làm về mảng thiết kế à?" Trần Tối vừa cười vừa dừng xe.
Cái này thì Chung Thư Ninh thật sự không biết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!