Chung Thư Ninh muốn nói chuyện với Hạ Văn Lễ nhưng mãi vẫn không tìm được cơ hội. Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã đến ngày phải đến thủ đô. Cô cố ý hỏi Hạ Văn Dã về sở thích của người nhà họ Hạ để chuẩn bị quà ra mắt.
"Em nghe nói, lần này chỉ có ông bà nội với bố mẹ em ở đó thôi, nhà chú hai và chú út chắc không đến."
"Họ không có ở thủ đô à?"
"Chuyện này…" Hạ Văn Dã gãi đầu: "Em cũng không rõ."
Thật ra anh trai cậu ấy đã dặn kỹ rồi, sợ cả nhà kéo đến đông đủ sẽ làm chị dâu sợ.
Vì nhà cậu ấy đông người.
Mà quan trọng là: Toàn đàn ông!
Nhà chú hai có hai anh họ, cộng thêm chú út nữa, cả phòng toàn đàn ông, ai cũng nhìn chằm chằm vào chị dâu thì đúng là khiến người ta thấy áp lực.
Ít nhất thì cậu ấy cũng không chịu nổi.
"Vậy ông bà nội và bố mẹ em thích gì?" Chung Thư Ninh mở điện thoại, bật ghi chú ra.
"Chị dâu à, chị làm vậy là không đúng rồi."
"Sao cơ?"
"Chị còn gọi ông Hạ, bà Hạ, rồi thì chú thím các kiểu làm gì nữa, chúng ta là người một nhà rồi. Dù chưa làm lễ nhưng họ cũng là ông bà nội và bố mẹ của chị đấy."
"…"
"Chị dâu à, chị là người hay ngại, lại khách sáo quá mức. Ông nội với bố em thì rất nghiêm, chị cứ thế này dễ bị bắt nạt lắm. Em là ví dụ sống nè, trong nhà không có tí địa vị nào luôn."
Dạo gần đây Chung Thư Ninh không gặp được Hạ Văn Lễ, chỉ lên mạng tìm hiểu vài thông tin.
Tóm lại một câu:
Không có ai dễ đối phó.
…
May mà trước ngày đi, Hạ Văn Lễ kịp về. Anh đang làm việc trong phòng làm việc thì Chung Thư Ninh cầm theo hộp hương đã chuẩn bị sẵn, đúng lúc thấy Trần Tối đi xuống lầu.
"Ngài Hạ còn đang làm việc à?" Cô hỏi.
"Dạo này nhiều việc."
"Tôi vào được không?"
"Được chứ, giờ chắc anh ấy không quá bận đâu."
Dạo gần đây, tâm trạng của ông chủ không được tốt, đến mức anh ấy làm gì cũng phải dè dặt, nói chuyện cũng phải lựa lời, cứ sợ lỡ miệng chọc giận anh. Có lần anh ấy chỉ nói: "Sếp à, chúng ta sắp về thủ đô rồi, nếu không ở nhà cũ thì có cần dọn dẹp lại nhà mới một chút không?"
Ông chủ im lặng, chắc cũng thấy hợp lý.
"Tiện thể chuẩn bị ít đồ dùng cho vợ anh?"
Vẫn không đáp.
"À, nhà anh có phòng chiếu phim mà ít dùng, giờ sửa lại một chút, làm trần giả bầu trời sao chẳng hạn?"
Lúc này Hạ Văn Lễ mới liếc anh ấy một cái, giọng lạnh tanh: "Tháng này cậu không có thưởng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!