Chương 47: Eo bị giữ lấy, ngài Hạ ghen rồi.

Từ nhỏ đến lớn, Chung Thư Ninh chưa từng nhận được sự yêu thương hay cưng chiều nào, thế nhưng cô lại cảm nhận được điều đó ở Hạ Văn Lễ, người cô mới quen chưa lâu.

Cô rất tin tưởng anh.

Hạ Văn Lễ nghe những lời này, trong lòng rất vui. "Anh vẫn còn chút việc cần xử lý, hai hôm nữa anh đưa em về thủ đô, ra mắt người nhà trước."

Chung Thư Ninh gật đầu.

Chỉ là Hạ Văn Lễ hiểu rõ trong lòng:

Tin tưởng không có nghĩa là đã yêu.

Vị trí trong trái tim cô vẫn còn để trống.

Anh hiểu rằng, cô vừa mới bị tổn thương, thời gian hai người ở bên nhau còn rất ngắn, mình phải từ từ nhưng trong lòng vẫn hơi nóng vội.

Đến rạp chiếu phim, Hạ Văn Lễ cần gọi một cuộc điện thoại nên Chung Thư Ninh và Hạ Văn Dã vào trước.

Ông cụ Hạ bị cúp điện thoại, trong lòng đang bực bội, thấy điện thoại rung lên, ông nhìn tên người gọi rồi lạnh lùng hừ một tiếng, không nghe máy.

"Điện thoại của ai đấy, ông không nghe à?"

Bà cụ Hạ đeo kính lão, liếc nhìn tên người gọi đến: "Của Văn Lễ à?"

"Không nghe! Thằng nhóc này vừa mới cúp máy của tôi!"

"Biết đâu có chuyện gì quan trọng thì sao?"

"Thế cũng không nghe."

"Vậy thì tôi nghe." Bà cụ Hạ lập tức nhấn nút nghe.

Ông cụ lập tức dỏng tai lên nhưng bà cụ lại đứng dậy đi ra chỗ khác nghe máy, vừa nghe vừa cười: "... Cháu nói thật đấy à... Thế thì tốt quá... Khoảng khi nào, ngày bao nhiêu?"

Ông cụ Hạ cúi đầu, uống ừng ực mấy ngụm trà.

Mãi cho đến khi vợ mình cúp máy, ông mới lạnh lùng hừ một tiếng: "Thằng nhóc đó nói gì rồi?"

"Không muốn nói cho ông biết, muốn biết thì tự đi mà hỏi."

"Không hỏi, bà nói đi."

"Tôi không muốn nói."

Ông cụ Hạ cứng họng nhưng lại không dám nổi giận với vợ, tức đến xanh cả mặt.

Mãi cho đến lúc đi ngủ, bà cụ mới nói: "Văn Lễ bảo, chỉ hai ngày nữa thôi, nó sẽ đưa con bé đó về ra mắt chúng ta."

Ông cụ bật thẳng người dậy, cứ thế ngồi đực ra trên giường.

Lúc này, Chung Thư Ninh đã vào trong rạp chiếu phim. Mỗi phòng chiếu chỉ có 8 ghế, họ đã bao cả rạp. Hạ Văn Dã đặc biệt chọn một bộ phim tình cảm, lại còn mua thêm nước ngọt và bắp rang bơ.

"Sao em chỉ mua hai phần thôi vậy?" Chung Thư Ninh nhìn đồ trong tay cậu ấy.

"Anh trai em không ăn đâu, anh ấy không thích mấy thứ này."

Chung Thư Ninh gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!