Chương 44: Cô Chung, bao nhiêu tiền thì mua được cô?

Vừa chụp xong ảnh, Hạ Văn Dã đã liếc nhìn chị dâu. Có vẻ tâm trạng của Chung Thư Ninh rất tốt, cậu ấy không muốn ảnh hưởng đến cảm xúc của cô nên cũng không nói chuyện vừa nhìn thấy Phùng Thụy Dương.

Chỉ là, rất nhanh thôi, cậu ấy sẽ bị nhét đầy cơm chó.

Chung Thư Ninh gọi một phần bít tết, Hạ Văn Lễ rất chu đáo, cắt nhỏ giúp cô rồi mới đưa sang.

Còn anh gọi một phần mì Ý sốt kem nấm truffle đen, Chung Thư Ninh chỉ nhìn thêm vài lần, anh lập tức gắp một ít đặt lên đĩa của cô, dịu dàng nói: "Em muốn nếm thử không?"

Hạ Văn Dã ngồi chéo đối diện cô, Chung Thư Ninh cũng không từ chối: "Cảm ơn anh."

"Anh, em cũng muốn…"

Hạ Văn Dã còn chưa nói hết câu thì đã bị ánh mắt "hiền lành" đầy tính cảnh cáo của anh trai quét sang, khiến tim cậu ấy run rẩy.

Lời đến miệng lập tức đổi hướng: "Em… cũng muốn uống tí nước chanh."

Cốc nước chanh đang đặt ngay cạnh tay Hạ Văn Lễ.

Bình thường Chung Thư Ninh phải ăn kiêng, hiếm khi hôm nay lại ăn nhiều như vậy.

"Ngon lắm à?" Hạ Văn Lễ hỏi như buột miệng.

"Ừm." Cô đáp.

"Vậy sau này mình thường xuyên ra ngoài ăn."

Chung Thư Ninh hơi sửng sốt. Cô hơi mơ hồ là cô ảo giác, hay là Hạ Văn Lễ thật sự rất nghiêm túc với cuộc hôn nhân này? Chẳng lẽ do anh diễn quá giỏi, nhập vai quá khéo, diễn quá hoàn hảo trước mặt em trai?

"Anh à, anh và chị ăn xong còn tính đi đâu nữa không?" Hạ Văn Dã rất biết điều.

Ở nhà thì gọi "chị dâu" nhưng ra ngoài cậu bé sẽ gọi là "chị".

Nói thật thì, lúc riêng tư trong nhóm chat, cậu bé từng than phiền.

Tại sao họ kết hôn rồi mà vẫn cứ phải lén lút như vậy?

"Còn kế hoạch gì nữa à?" Chung Thư Ninh liếc mắt nhìn Hạ Văn Lễ, ý là mong anh giúp chặn miệng thằng em lại.

"Thì bình thường hai người ra ngoài hẹn hò làm gì?" Hạ Văn Dã tò mò hỏi, dù sao từ bé anh trai cậu ấy luôn tỏ ra trưởng thành hơn người.

"Bình thường các cặp đôi hẹn hò thì làm gì?" Hạ Văn Lễ hỏi ngược lại em trai.

Hạ Văn Dã chết lặng.

Hai người là vợ chồng rồi đấy? Mà còn quay sang hỏi một đứa độc thân như em á?

Lúc gần ăn xong, Hạ Văn Lễ rời bàn ra ngoài nghe điện thoại. Còn Hạ Văn Dã đang cắm mặt chơi điện thoại, nghe Chung Thư Ninh nói đi vệ sinh cũng không mảy may nghi ngờ.

Thực ra, cô đi thanh toán.

Dạo gần đây Hạ Văn Lễ đã giúp cô quá nhiều. Nói là hẹn hò nhưng cô không dám thật sự xem đó là hẹn hò. Trước khi kết hôn cô cũng có tiền tiết kiệm, chỉ là lúc đó tiếc không muốn tiêu. Nhưng cô vẫn đủ sức chi trả một bữa cơm.

Khi tính tiền quay về, lại bất ngờ đụng phải một gương mặt quen.

Phùng Thụy Dương cầm chìa khóa xe bằng một tay, tay còn lại khoác vai một cô gái trẻ xinh đẹp. Nhưng khi ánh mắt chạm vào Chung Thư Ninh thì lập tức dừng lại không rời.

"Cậu Phùng?" Cô gái thấy ánh mắt hắn ta bị thu hút, bèn nép vào lòng làm nũng.

"Ờ… em đi trước đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!