Chương 36: Cái tát - Điên rồi sao? Ít nhất là tôi thấy vui.

"Có chuyện gì vậy?" Vợ chồng Chung Triệu Khánh, người nhà họ Phùng và khách khứa lần lượt kéo tới. Chung Thư Ninh đã đứng thẳng dậy, còn Chung Minh Nguyệt thì được Lưu Huệ An đỡ lên.

"Mẹ!"

Tối nay cô ta cố tình mặc chiếc váy màu hồng phấn, giờ đã bị rượu vang làm hỏng hết. Xung quanh vang lên tiếng bàn tán xì xào. Đầu gối cô ta vẫn còn đau rát sau cú ngã ban nãy.

Tủi thân, uất ức, không cam lòng

- mọi cảm xúc như trào dâng cùng lúc.

Nước mắt rơi lã chã như chuỗi ngọc bị đứt.

"Ôi trời, con đừng khóc nữa." Vợ chồng nhà họ Phùng vừa sốt ruột vừa xót xa, trừng mắt nhìn Chung Thư Ninh: "Lại là con bé này? Lần trước là ăn nói linh tinh, lần này còn ra tay nữa?"

Phùng Thụy Dương mặc bộ vest, đứng bên cạnh, ánh mắt như muốn dán chặt vào người Chung Thư Ninh.

Cô quá xinh đẹp.

Khiến hắn ta sững sờ.

"Chung Thư Ninh, chuyện gì xảy ra vậy?" Chung Triệu Khánh giận dữ quát lớn.

"Mẹ đã nói với con rồi, có chuyện gì thì chờ hết tiệc hãy nói. Hôm nay là ngày quan trọng của em con, con không thể nghĩ cho con bé một chút sao?" Lưu Huệ An cau mày, ánh mắt đầy phẫn nộ.

Nếu không phải vì khách khứa có mặt đều là người có tiếng ở Thanh Châu, có lẽ nhà họ Chung đã động tay động chân từ lâu rồi.

"Nghĩ cho cô ta?" Chung Thư Ninh khẽ cười.

"Nếu tôi phải nghĩ cho cô ta, thì ai nghĩ cho tôi đây?"

"Ý mày là, mày cố tình giăng bẫy làm em mày ngã à?" Chung Triệu Khánh gào lên.

"Vậy còn chuyện tôi bị hắt rượu là đáng đời chắc?"

"Ban đầu tôi chỉ ngồi yên một chỗ, không hề chủ động trêu chọc gì ai cả. Có câu này chắc mọi người từng nghe rồi, ai động tay trước, kẻ đó mới là đồ rẻ mạt!"

Vợ chồng Chung Triệu Khánh cứng đờ trong giây lát.

Đây còn là…

Chung Thư Ninh mà họ từng biết sao?

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, cô như biến thành một con người hoàn toàn khác. Trước đây, đến nói lớn tiếng cũng không dám, vậy mà bây giờ không chỉ dám cãi lại, còn công khai sỉ nhục con gái ruột của họ.

Đúng là muốn tạo phản rồi!

Chung Triệu Khánh ngại có quá nhiều người nên nghiến răng kìm nén: "Chung Thư Ninh, đừng tưởng có đông người ở đây là tao không dám làm gì mày!"

"Hay ông lại định đuổi tôi ra ngoài thêm lần nữa?"

Đuổi?

Vợ chồng nhà họ Phùng và một loạt khách khứa đưa mắt nhìn nhau

- Vì trước nay, vợ chồng họ Chung vẫn luôn nói rằng vì Chung Thư Ninh không vừa lòng chuyện hôn sự nên tự ý bỏ nhà ra đi.

"Mày đừng tưởng tao không dám!" Chung Triệu Khánh nghiến răng.

"Cùng sống với nhau 20 năm nhưng suy cho cùng cũng chẳng có máu mủ ruột rà gì. Mấy người không thương tôi cũng là chuyện dễ hiểu thôi." Chung Thư Ninh cười nhạt, giọng nhẹ như không nhưng lời nào lời nấy sắc như dao.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!