Chương 26: Gián điệp hai mang - Thích rác thì cho cậu đấy.

"Quen nhau không lâu, sao chị lại dám cưới anh ấy? Chị không sợ sa vào hang sói à?" Hạ Văn Dã nghiêng đầu nhìn Chung Thư Ninh đang lái xe.

Cô chỉ mỉm cười: "Ít nhất là từ lúc kết hôn đến giờ…"

"Chị chưa từng hối hận."

Hạ Văn Dã đau cả đầu, chị ấy bị anh trai mình tẩy não rồi à?

Lúc cậu ấy định mở miệng nói thêm gì đó thì điện thoại rung lên, ghi chú là [Anh trai yêu quý]. Chung Thư Ninh liếc qua khóe mắt, thấy cậu ấy vội thẳng lưng lên, mỉm cười, ngọt ngào gọi một tiếng: "Anh ơi…"

Cô suýt nữa thì bật cười thành tiếng.

Bởi vì cái giọng đó của cậu ấy, nịnh nọt hết chỗ nói!

Chung Thư Ninh đỗ xe vào một chỗ đậu tạm ven đường rồi xuống xe đi vào một tiệm thuốc bắc. Hạ Văn Dã đợi cô đi hẳn rồi mới cười lấy lòng: "Anh ơi, bất ngờ không anh, ngạc nhiên chưa? Cậu em trai yêu quý của anh đến rồi đây!"

"Nói chuyện bình thường đi!"

"Là ông nội bảo em đến."

"Ông còn dặn em đến làm gì nữa?"

"Chỉ bảo em xem chị dâu thế nào, rồi chụp vài tấm ảnh cho ông thôi."

"Em chụp rồi à?"

"Vâng."

"Gửi ảnh cho anh."

"…"

"Lúc em báo cáo với ông nội, lựa lời mà nói. Nếu ông có chỉ thị gì mới, thì báo cho anh biết ngay."

Hạ Văn Dã lại bị cảnh cáo một trận, đến khi đại ma vương cúp máy, cậu ấy mới thở phào một hơi.

Lúc Chung Thư Ninh xách đồ đã mua về, cô còn mang cho cậu ấy một cây kem. Hạ Văn Dã sững người, lại nhìn cô một lần nữa, nói lời cảm ơn rồi nhận lấy. Vừa ăn vừa lẩm bẩm trong bụng:

Quả nhiên chị ấy muốn lấy lòng mình!

Chung Thư Ninh chỉ cảm thấy tuổi cậu ấy còn nhỏ mà cứ cố tỏ ra chững chạc, trông cũng khá đáng yêu. Hơn nữa, cậu ấy là em trai của Hạ Văn Lễ, cô chăm sóc cậu ấy là điều nên làm. Cô bèn đưa cậu ấy đến trung tâm thương mại tốt nhất ở Thanh Châu.

Sau khi mua quần áo cho Hạ Văn Dã xong, hai người đi ngang qua một cửa hàng vest may đo.

Cô nghĩ đến việc Hạ Văn Lễ đã tặng quà cho mình, nên cũng muốn đáp lễ lại.

Hạ Văn Dã không thích đi mua sắm nên không vào cửa hàng, mà tìm đại một chỗ ngồi xuống ở bên ngoài, nhân tiện báo cáo tiến độ điều tra cho ông nội.

Khó quá đi mất, vốn dĩ cậu ấy chỉ phụ trách đến để do thám tình hình, sao giờ lại biến thành gián điệp hai mang rồi.

Cửa hàng mà Chung Thư Ninh bước vào có thể may đo vest theo yêu cầu của khách, đương nhiên cũng bán cả những vật phẩm như thắt lưng, cà vạt. Vì không rõ số đo quần áo của Hạ Văn Lễ, nên sau một hồi lựa chọn, cô đã để mắt đến hai chiếc ghim cài áo vest.

Ghim cài áo vest được đặt trong tủ trưng bày. Cô định tìm nhân viên tư vấn nhưng lại phát hiện ra, gần như tất cả nhân viên đều đang tiếp một nhóm khách…

"Cái này đẹp đó."

"Không vừa, bộ vest này mặc vào người vừa chật vừa khó chịu, không thoải mái bằng mặc đồ của mình."

"Không thoải mái ở đâu thế? Nếu anh thích, chúng tôi có thể nhờ thợ sửa lại những chỗ không vừa." Nhân viên tư vấn nở nụ cười trên môi nhưng vẻ mặt lại mệt mỏi thấy rõ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!