Chương 25: Mật danh Mũi Dao Nhọn, dù sao tôi cũng là em chồng chị.

Chung Thư Ninh sững sờ mất mấy giây, vị ông tướng nào đó tỏ vẻ hơi mất kiên nhẫn: "Sao thế? Chẳng lẽ chị không phải vợ của anh ấy à?"

"Phải."

Chung Thư Ninh gật đầu, nhìn tuổi của cậu ấy, cô cũng đã đoán ra được thân phận.

Dù sao thì người biết chuyện họ kết hôn, chỉ có thể là người của nhà họ Hạ.

Nhưng cô nghe nói nhà chú hai của ngài Hạ cũng có con trai, không biết rốt cuộc người này là em trai của anh, hay là em họ.

"Chị tên gì?"

"Chung Thư Ninh."

"Bao nhiêu tuổi?"

"24."

"Làm nghề gì?"

"Trước đây là giáo viên dạy múa ở trung tâm đào tạo, mới nghỉ việc cách đây không lâu." Chung Thư Ninh cũng không giấu giếm, chuyện của cô, nhà họ Hạ muốn điều tra rất dễ dàng. Vì chưa nắm được tính tình của cậu ấy, nên cô đành phối hợp theo.

Cậu ấm nọ lại uống một ngụm nước, rồi thong thả cất lời: "Trời hơi nóng, nếu lúc này có hoa quả để ăn thì tốt rồi."

"Em muốn ăn gì? Trong nhà có đào, dưa hấu, nho…"

Cậu ấm nhíu mày, dường như không hài lòng với món nào cả.

"Trong tủ lạnh còn có việt quất và vải."

"Vải đi, ăn tạm một chút vậy."

Chung Thư Ninh bật cười: "Vậy chị đi chuẩn bị, em ngồi chơi một lát nhé."

Khi cô đang đi đến tủ lạnh để lấy vải, Lý Khải nghe thấy tiếng động bèn bước ra từ trong phòng. Anh ấy nhìn ông tướng trên sofa, trong mắt thoáng qua chút kinh ngạc: "Cậu Văn Dã? Sao cậu lại đến đây?"

Hạ Văn Dã nhướng mày nhìn anh ấy.

"Tôi không được đến đây sao?"

"Dĩ nhiên là được."

Lý Khải chỉ bước đến bên cạnh Chung Thư Ninh, nhỏ giọng giải thích cho cô.

"Người này là em trai của ông chủ, tên là Hạ Văn Dã, là sinh viên, đang nghỉ hè rảnh rỗi. Thời gian trước cậu ấy có đi du lịch nước ngoài, vừa mới về nước, chắc là chạy qua đây chơi thôi."

"Cậu ấy là con út trong nhà, được nuông chiều quen rồi."

"Nếu cậu ấy có nói gì không phải, bà chủ đừng để trong lòng, lát nữa tôi sẽ gọi điện cho ông chủ."

Chung Thư Ninh gật đầu, đặt vải đã rửa sạch đặt lên bàn.

Hạ Văn Dã cau mày: Không giống!

Hoàn toàn khác với bức ảnh anh cậu ấy gửi.

Vải không được bóc sẵn, bên trong cũng không có sương sáo, trong ảnh của anh cậu ấy, bên trên còn có vài chiếc lá xanh, còn của cậu ấy thì chẳng có gì sất!

Sao lại còn phân biệt đối xử thế này chứ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!