Chương 16: Hai người đã lên giường rồi phải không?

Chu Bách Vũ vừa nghe thấy giọng đàn ông, cả người lập tức bùng nổ.

Mặt anh ta đỏ bừng vì tức giận, vừa giãy giụa vừa nghiến răng gào lên: "Mày là ai? Mau thả tao ra! Rốt cuộc mày là ai… Chung Thư Ninh, em với hắn ta có quan hệ gì?"

Vì tìm cô, mấy ngày nay Chu Bách Vũ đã dùng đủ mọi mối quan hệ. Thông tin từ căn cước công dân cho thấy cô không hề sử dụng phương tiện công cộng hay thuê khách sạn nào.

Cô cũng chẳng có mấy người bạn thân.

Anh ta vẫn không hiểu nổi, cô có thể đi đâu được?

Chẳng lẽ là… đàn ông?

Chẳng lẽ mấy ngày nay cô ở bên tên này?

"Nghe cho rõ, Chung Thư Ninh là vợ chưa cưới của tao! Mày dám đụng vào cô ấy thử xem!"

"Chu Bách Vũ, tôi đã nói rồi, hôn ước giữa chúng ta đã huỷ bỏ từ lâu." Chung Thư Ninh không ngờ Lý Khải lại xuất hiện vào lúc này.

"Không được! Anh không đồng ý!"

Ngay sau đó, ngón tay của Lý Khải siết chặt hơn, mạnh đến mức khiến cổ anh ta đau nhói, bật ra tiếng hét thảm.

Mấy giáo viên trong trung tâm đào tạo đều sợ hãi đến tái mặt nhưng không một ai dám bước lên can ngăn.

Chung Thư Ninh chỉ cảm thấy đau đầu, cô không muốn dây dưa thêm với anh ta nên dứt khoát bỏ đi trước.

Chờ đến khi chắc chắn cô đã đi xa, Lý Khải mới buông tay, thả lỏng thế khống chế. Chu Bách Vũ lập tức bật dậy, xoay người định nhìn cho rõ "tên đàn ông hoang" kia rốt cuộc trông thế nào. Anh ta chỉ thấy Lý Khải cao lớn, vạm vỡ, cả người rắn rỏi cơ bắp, mặt lạnh như băng, trông thực sự đáng sợ.

Anh ta nuốt khan một ngụm nước bọt, cố tỏ ra bình tĩnh: "Mày là ai?"

Lý Khải không đáp, quay người bước đi.

"Mày có biết Chung Thư Ninh và tao có quan hệ gì không? Mày biết tao là ai không? Tao nói cho mày biết, tốt nhất tránh xa cô ấy ra, nếu không tao sẽ khiến cho mày không có đất sống ở Thanh Châu!"

Lý Khải dừng chân, quay đầu lại, bình thản nói: "Tôi biết anh là ai."

"Biết mà còn dám…"

"Anh là đồ ngu."

Câu này là do Trần Tối nói với anh ấy.

Lý Khải nhận nhiệm vụ làm tài xế cho Chung Thư Ninh, dĩ nhiên phải tìm hiểu trước các mối quan hệ xung quanh cô. Khi Trần Tối giúp anh ấy kiểm tra lại những gương mặt liên quan, nhắc đến Chu Bách Vũ, chỉ vào ảnh và thốt đúng hai chữ: "Đồ ngu."

"…"

Chu Bách Vũ tức đến nổ phổi.

Nhưng anh ta cũng biết lượng sức mình, chắc chắn không đánh lại người đàn ông trước mặt. Anh ta định đuổi theo tìm Chung Thư Ninh, lại bị ánh mắt của Lý Khải dọa cho chùn bước.

Chỉ thấy đối phương lạnh lùng cảnh cáo:

"Nếu anh còn bám theo, tôi sẽ lấy danh nghĩa quấy rối theo dõi mà đánh gãy chân anh."

Ngông cuồng, ngạo mạn đến cực điểm!

Mà câu này nghe chẳng giống lời dọa dẫm, như thể thật sự có thể làm vậy.

Cả thành phố Thanh Châu này, chưa từng có ai dám nói với anh ta kiểu đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!