"Cháu đã cho Liễu Linh Linh biết đan Trú Nhan, tất sẽ hợp tác với nhà họ Liễu." Dương Bách Xuyên mỉm cười đáp lời.
Liễu Sơn Hải nhận được câu trả lời thì thở phào một hơi:
"Tốt lắm, cháu chỉ cần phụ trách kỹ thuật, nhà họ Liễu cung cấp toàn bộ nguyên liệu và địa điểm, đồng thời phụ trách việc tiêu thụ. Chúng ta phân chia theo tỉ lệ bảy ba, cháu bảy, nhà họ Liễu ba. Cháu thấy sao?"
Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ, cảm thấy điều kiện này rất hậu hĩnh.
Anh chỉ điều chế, ngoài ra không cần phải quan tâ m đến những vấn đề khác mà vẫn nhận được bảy phần lợi nhuận, quả thật điều kiện của Liễu Sơn Hải rất chân thành.
Thành giao!
"Ha ha ha, hợp tác vui vẻ. Cháu đọc tài liệu này đi, nếu không có vấn đề gì thì ký tên."
Dương Bách Xuyên xem tổng quát thì thấy không có vấn đề gì, bèn ký tên mình lên đó.
Trong hợp đồng chỉ có hai điều khoản khá bá đạo, đó là không được nhúng tay vào việc tiêu thụ, đồng thời đan Trú Nhan chỉ có thể bán cho duy nhất nhà họ Liễu, không được bán cho nhà thứ hai.
Có điều Dương Bách Xuyên cũng có thể thông cảm.
Anh không giỏi kinh doanh, mà nhà họ Liễu lại có đường dây tiêu thụ lâu năm, cho nên anh hoàn toàn không cần quan tâm.
Hơn nữa, trên hợp đồng còn đề cập đến việc không khấu trừ chi phí vào lợi nhuận của Dương Bách Xuyên, mà trừ từ ba phần lợi nhuận của nhà họ Liễu, như vậy thì nhà họ Liễu không đủ ba phần.
Về điểm này thì Liễu Sơn Hải vô cùng phúc hậu.
Từ đó Dương Bách Xuyên nghĩ rằng Liễu Sơn Hải rất có lòng tin với đan Trú Nhan.
Nói tóm lại là lần hợp tác này hoàn toàn ưu đãi anh.
Tiếp đó, Liễu Sơn Hải lại lấy ra một tập tài liệu và một tấm chi phiếu, vừa cười vừa nói:
"Đây là một căn nhà để không trong nội thành, cháu đừng chê nhé, coi như chú Liễu cảm ơn cháu đã cứu Linh Linh. Cháu đừng từ chối. Chú nghe nói cháu vẫn đang ở phòng trọ, có căn nhà này thì học hành cũng thuận tiện."
Cảm ơn chú Liễu! Dương Bách Xuyên không từ chối, bởi vì anh biết Liễu Sơn Hải đang lôi kéo anh.
Anh đã điều chế ra đan Trú Nhan thì sau này sẽ có đan dược khác.
Có căn nhà này làm cơ sở thì nhà họ Liễu có quyền ưu tiên hợp tác.
Đương nhiên một người khôn khéo như Liễu Sơn Hải nói năng làm việc đều kín kẽ, trên danh nghĩa là cảm ơn Dương Bách Xuyên đã cứu Liễu Linh Linh lần trước, cả hai người đều hiểu rõ trong lòng.
Sau đó hai người lại trò chuyện thêm một lát, bầu không khí rất vui vẻ.
Ít nhất thì Dương Bách Xuyên có ấn tượng tốt với Liễu Sơn Hải.
Liễu Sơn Hải cũng có ấn tượng tốt với Dương Bách Xuyên.
Khoảng mười giờ tối Dương Bách Xuyên rời khỏi nhà họ Liễu.
Đương nhiên là trước khi về anh còn để lại lô đan Trú Nhan đầu tiên đã luyện chế xong gồm một nghìn năm trăm viên mà anh mang theo lúc ra khỏi nhà.
Hiện tại anh đã nhận một căn nhà từ Liễu Sơn Hải, hợp đồng hợp tác cũng đã ký tên, để lại đan dược là chuyện nên làm.
Lúc Dương Bách Xuyên đi, Liễu Sơn Hải đích thân sắp xếp tài xế chở anh.
Mà Dương Bách Xuyên cũng nhận thấy Liễu Sơn Hải coi trọng anh quá mức.
Nhưng anh vẫn rất cảm động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!