Liễu Linh Linh oa oa khóc lớn:
"Hu hu, tên khốn khiếp Dương Bách Xuyên này, cậu phải chịu trách nhiệm với tôi!"
"Tôi có làm gì đâu, cậu muốn tôi phụ trách cái gì hả?" Dương Bách Xuyên vô cùng phiền não.
"Tôi… Nụ hôn đầu của bà đây bị mất rồi, bà đây không muốn sống nữa." Vẻ mặt Liễu Linh Linh rất kỳ quái, cô không khóc nổi mà chỉ gào ầm lên, thật ra thì chính bản thân cô cũng không hiểu tại sao mình lại thích đấu võ mồm với Dương Bách Xuyên.
Tròng mắt Dương Bách Xuyên đảo một vòng, anh nói:
"Cậu muốn thế nào? Chẳng lẽ muốn tôi lấy cậu làm vợ sao? Cái này thì có thể, chỉ cần thiên kim đại tiểu thư đây đồng ý là được."
"Cậu mơ đẹp thật đấy, làm sao bà đây có thể để mắt đến cậu được chứ. Hay là cậu đưa cho tôi một ít thuốc làm đẹp đi." Con ngươi của Liễu Linh Linh đảo một vòng.
Dương Bách Xuyên hừ lạnh:
"Hóa ra là cậu đang chờ tôi cho cậu thuốc làm đẹp hả, xem tính tình của cậu đi, không phải chỉ là một ít thuốc thôi sao, người anh em này sẽ cho cậu, cậu cần gì phải đe dọa tôi như thế chứ."
Mặt Liễu Linh Linh đỏ bừng khi bị Dương Bách Xuyên nói trúng tim đen, nhưng cô biết thuốc làm đẹp của Dương Bách Xuyên rất có giá trị nên có phải mặt dày, có khóc lóc om sòm thì cô cũng phải xin được.
Có cô gái nào mà không yêu cái đẹp chứ?
"Hắc hắc, cậu còn bao nhiêu đều bán hết cho tôi đi." Là đại tiểu thư nhà họ Liễu – một trong mười gia tộc lớn nhất Cố Đô, bản năng cô nhận thấy được cơ hội làm ăn to lớn từ thuốc làm đẹp của Dương Bách Xuyên, loại thuốc này chỉ cần đắp nửa giờ là đã thấy hiệu quả rõ rệt, cô tin tưởng nó sẽ đem lại lợi ích kinh tế to lớn.
Dương Bách Xuyên đảo mắt một vòng, anh híp mắt lại nhìn Liễu Linh Linh hỏi:
"Cậu cảm thấy Đan Trú Nhan của tôi có thể có giá bao nhiêu?"
Sư phụ tôi là thần tiên
Dù sao thì Dương Bách Xuyên điều chế Đan Trú Nhan để kiếm tiền, khi Liễu Linh Linh hỏi thì anh cũng đoán được cô muốn làm gì.
Mặc dù anh không hiểu rõ gia cảnh nhà cô, nhưng chắc chắn cũng không phải là một gia tộc tầm thường.
Dương Bách Xuyên rõ ràng Đan Trú Nhan của mình có hiệu quả như thế nào, nói không khoa trương chút nào, một khi Đan Trú Nhan được tung ra thị trường thì chắc chắn sẽ khơi lên một trận sóng to gió lớn.
Bây giờ anh là một sinh viên sắp tốt nghiệp, không có bối cảnh cũng không có vốn liếng, trong tay chỉ có Đan Trú Nhan, điều này sẽ tạo ấn tượng sâu sắc cho mọi người.
Lựa chọn ổn thỏa nhất là tìm một đối tác có tiền có quyền.
Mà gia tộc đứng sau Liễu Linh Linh là một lựa chọn thích hợp.
Nghe được những lời của Dương Bách Xuyên, Liễu Linh Linh thu hồi nụ cười trên mặt, nghiêm túc nhìn Dương Bách Xuyên.
Cô là thiên kim của nhà họ Liễu – Một trong những gia tộc đứng đầu trong giới thương nghiệp của Cố Đô, mặc dù cô chưa từng xử lý những vụ làm ăn của gia tộc, nhưng từ nhỏ cô đã được nghe rất nhiều, hoặc là do gen di truyền nên cô cũng am hiểu một chút về kinh doanh.
Nhếch mày, cô cũng đoán được vài phần suy nghĩ của Dương Bách Xuyên, liền nói:
"Đan Trú Nhan? Tên cũng rất hay, chỉ một lần đắp khiến mụn nhọt trên mặt tôi biến mất thì tôi ước tính đan dược này ít nhất cũng có giá trị 300, hoặc cao hơn nữa, hiện tại xem ra nó có tác dụng làm trắng da và tăng độ đàn hồi cho da vậy thì giá có thể tăng gấp bội."
Nói xong, Liễu Linh Linh đột nhiên hỏi:
"Dương Bách Xuyên, thuốc này có phải cậu vừa mới nghiên cứu điều chế ra không, cậu để cho bà đây làm chuột bạch hả?"
"Khụ khụ, đây là công thức do một vị trưởng bối truyền cho tôi, hôm nay tôi vừa mới điều chế xong thì cậu đến đây, trùng hợp, trùng hợp thôi!"
Dương Bách Xuyên có chút xấu hổ.
"Được rồi, bà đây không so đo với cậu, nếu như thuốc này không có tác dụng phụ thì giá thấp nhất cũng sáu trăm tệ." Liễu Linh Linh nhìn Dương Bách Xuyên và nói một cách nghiêm túc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!