Chương 20: Chuyến Phiêu Lưu Của Dương Bách Xuyên

Mặc dù với thực lực bây giờ của anh thì anh cũng không sợ mãng xà, nhưng từ nhỏ anh đã sợ rắn rết, bây giờ còn gặp một con mãng xà khổng lồ như vậy khiến anh không khỏi kinh sợ.

Con mãng xà trước mặt toàn thân đen nhánh, thè lưỡi tấn công con chồn lông vàng, nhưng con chồn lông vàng đã né được.

So với mãng xà thì Dương Bách Xuyên thích chồn lông vàng hơn.

Chồn có kích thước như mèo nhà nhưng thân hình mảnh khảnh, tay chân ngắn, đôi mắt to tròn đen láy, trông rất tinh anh.

Trong mắt Dương Bách Xuyên thì chồn vàng chiếm lợi thế hơn.

Thân thể nhỏ nhắn xinh xắn mỗi lần nhảy hai ba bước đã né được công kích của mãng xà, chỉ cần có cơ hội nó liền tới gần mãng xà và dùng móng vuốt của mình cào vào thân thể mãng xà khiến con mãng xà phát ra tiếng kêu giận dữ.

Cảnh tượng này trong mắt Dương Bách Xuyên như là con chồn đang đùa bỡn mãng xà, bởi vì con chồn có thể tùy tiện né tránh công kích của mãng xà, sau khi né tránh nó còn không thèm trốn mà quay lại công kích mãng xà.

Cảnh này khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy buồn cười, anh rất bội phục con chồn này.

Chồn là một loài động vật có vú, phân bố chủ yếu ở dãy núi Ural, Siberia, Mông Cổ, Đông Bắc Trung Quốc.

Có rất nhiều loài, hầu hết các loài chồn đều sống trên cây, tất nhiên trừ vùng Đông Bắc và một số nơi khác ở Mông Cổ.

Mãng xà chính là khắc tinh của chồn, khi chúng nhìn thấy mãng xà đều chạy trối chết, nhưng con chồn này không chạy mà ngược lại còn đánh nhau với mãng xà, điều này khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy rất thú vị.

Nhưng con chồn trước mặt anh có gì đó hơi khác biệt, tai dài, nhìn dáng vẻ của nó vô cùng ngốc nghếch, lông vàng óng, vô cùng đáng yêu.

Ngay khi con chồn đang dùng móng vuốt của mình cào lên người mãng xà thì xảy ra chuyện.

Con chồn trước mặt anh chính là tự tìm đường chết, chỉ dựa vào tốc độ nhanh mà cũng muốn đấu với mãng xà thì cuối cùng cũng bị thua thiệt.

Chít.

Sau khi móng vuốt của con chồn cào xước da của mãng xà thì mãng xà liền há miệng phun ra nọc độc màu đen lên trên người con chồn.

Ngay sau đó con chồn liền bị choáng váng, tốc độ chạy cũng chậm lại.

Sáu đó con chồn bị đuôi của mãng xà quật cho một nhát, trong miệng nó phát ra tiếng kêu chít chít.

Ngay sau đó con mãng xà uốn éo người, há to miệng ra nuốt chửng con chồn.

Trong lòng Dương Bách Xuyên ghét các loại rắn rết, hơn nữa anh cũng có cảm tình với con chồn lông vàng óng kia nên anh quyết định ra tay cứu con chồn một mạng.

Dưới chân có một hòn đá bằng nắm tay, anh dùng sức đá hòn đá về phía mãng xà.

Bụp ~ Mãng xà bị hòn đá đập vào đầu khiến đầu nó cũng bị vỡ, ầm một tiếng ngã trên mặt đất, không ngừng lăn lộn tại chỗ.

Truyện

Sức lực của một cú đá này có thể gi3t chết con mãng xà.

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên đi tới bên cạnh con chồn.

Lúc này, con chồn bị dính độc của mãng xà đang nằm trên đất, mặc dù chưa chết nhưng tính mạng cũng nguy kịch.

Cũng không thể coi thường độc của mãng xà được.

Ai bảo mày có bộ dạng ngốc nghếch đâu, gặp được tao coi như mày may mắn." Dương Bách Xuyên ngồi xổm xuống ôm con chồn lên, trong lòng động một cái, một ít chân khí tiến vào cơ thể của con chồn, chân khí của anh là tinh hoa của đất trời, có thể dư sức cứu được một con chồn.

Thu tay về, anh đặt con chồn lên trên mặt đất.

Chưa đầy một phút sau con chồn đã từ từ bò dậy, hoàn toàn phục hồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!