Sau khai giảng là tập huấn quân sự, trước đó Triệu Ngu phải tham gia bài kiểm tra lên cấp lần này của công ty.
Bài thi diễn ra tổng cộng ba ngày, Triệu Ngu được sắp xếp vào buổi chiều hôm cuối. Các bạn trong lớp sơ cấp đều đã thi xong rồi, vẫn chưa có kết quả. Lúc Lâm Chi Nam xuống lầu đón cô, vẻ mặt cô ấy mang sự căng thẳng mắt thường có thể thấy được.
Triệu Ngu an ủi cô ấy: "Không phải cậu bảo phát huy khá tốt sao, lần này chắc chắn không thành vấn đề!"
Lâm Chi Nam thở dài, lại hỏi cô: "Cậu chuẩn bị thế nào rồi?"
Triệu Ngu làm dấu tay OK với cô ấy.
Bởi vì cô luôn là đối tượng được giáo viên khen ngợi, nên khi Triệu Ngu đi vào, những người chấm thi đều không khỏi ngồi thẳng người, tỏ vẻ chờ mong.
Vốn dĩ Triệu Ngu không lo lắng gì, nhưng bị nhìn chằm chằm như vậy, cô cũng không khỏi thấy hơi luống cuống. Cô thầm an ủi bản thân, còn có thể khó hơn thi tài năng vào đại học ư? Không sợ! Bình tĩnh!
Bài kiểm tra chia làm hai bộ phận, một phần là kiến thức cơ bản, một phần là biểu diễn hát nhảy.
Triệu Ngu qua bài kiểm tra kiến thức cơ bản rất nhanh. Khi đến phần thi hát nhảy, cô hít sâu vào một hơi, rất lâu sau mới gật đầu với kỹ sư âm thanh.
Khi tiếng nhạc vang lên, người chấm thi phía dưới nhướng mày, một người trong đó nghiêng đầu giao lưu: "Đây là bài hát của Thẩm Tuyển Ý nhỉ?"
"Đúng vậy, 《So busy》, bài này rất khó, bạn ấy còn chọn bài hát này, chứng tỏ rất tự tin với năng lực của mình."
《So busy》 là single mà Thẩm Tuyển Ý cho ra mắt nửa năm trước, đến nay vẫn còn đứng đầu trên bảng xếp hạng single, cả vũ đạo và vocal đều không đơn giản. Trong đó phần vũ đạo đậm chất nam tính, thực ra không phù hợp cho nữ nhảy lắm.
Triệu Ngu đã tập rất lâu.
Trong lúc ấy từng có giáo viên khuyên cô đổi bài khác, bởi với năng lực hát nhảy hiện tại của cô thì bài này đang quá sức cô.
Nhưng đây là bài hát đạt best single năm nay của Thẩm Tuyển Ý.
Cô muốn dùng bài hát đã đoạt giải của anh để đồng hành với sự tiến bộ của cô.
Mỗi một động tác, mỗi một bước nhảy, cô đều đã luyện làu làu, trở thành ký ức cơ bắp. Cô cải biên một chút, nhưng vẫn giữ được tinh túy của bài hát gốc, thể hiện sự nam tính bằng cách của phái nữ, lại thêm phần gợi cảm.
Khi tiếng nhạc dứt, Triệu Ngu mới rốt cuộc dám há miệng thở dốc.
Những người chấm thi thì thầm vài câu, ngẩng đầu bình luận: "Hơi thở vẫn không ổn định lắm, cần nhấn vào vocal nhiều hơn."
Triệu Ngu tức khắc nín thở.
Cô lại thấy người chấm thi cười nói: "Nhưng thôi, nhảy được hoàn chỉnh bài hát này, không sai lỗi nào, em đã rất tuyệt rồi."
Lúc này Triệu Ngu mới thở phào nhẹ nhõm, mày mắt đầy sự trông mong: "Em qua rồi ạ?"
Người chấm thi bị cái tính trẻ con của cô chọc cười: "Ngày mai em sẽ biết."
Lúc cô ra ngoài, mấy bạn chung lớp sơ cấp đều chờ bên ngoài, vừa thấy cô đi ra là ùa lên vây quanh: "Thế nào thế nào? Không phạm lỗi gì chứ?"
Triệu Ngu ấm a ấm ức: "Phần điệp khúc hơi phiêu, hơi thở không ổn định."
Mọi người sôi nổi an ủi, lại thở dài nói: "Đúng ra cậu không nên chọn bài hát kia của Thẩm Tuyển Ý, khó quá mà. Nhưng bài hát của anh ấy dễ trình diễn thực lực thật, khá là bắt mắt. Phải tùy xem các thầy chấm thi đánh giá thế nào thôi."
Mấy bạn đang vừa đi vừa bàn nhau thì bên cạnh có tiếng cười khẩy vang lên: "Có người vừa mới học đi đã đòi bay rồi, chỉ thế này mà cũng dám nhảy 《So busy》."
Triệu Ngu liếc Phùng Ưu một cái, cô đang định lên tiếng thì Lâm Chi Nam đã bật người kia hộ cô: "Làm sao? Bài nhảy của Thẩm Tuyển Ý chỉ mình cậu được nhảy chắc? Cậu đã mua bản quyền độc nhất vô nhị với Thẩm Tuyển Ý rồi hay gì?"
Bấy giờ Triệu Ngu mới biết hóa ra lúc kiểm tra Phùng Ưu cũng chọn bài hát của Thẩm Tuyển Ý.
Cô gái bên cạnh nhỏ giọng nói: "Nó ngang quá rồi đấy, cũng không thể chỉ vì thích Thẩm Tuyển Ý mà ghét người khác vì chọn ca khúc của anh ấy được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!