Chương 42: Block Nhau Thôi Người Anh Em, Đừng Liên Hệ Nữa

Tiệc tối Giao thừa là lịch trình cuối cùng trong năm nay của Triệu Ngu. Nhưng vừa qua 12 giờ, một năm mới lại tới, cô sẽ càng bận hơn năm nay.

Khi tới hiện trường ghi hình, cô vừa xuống xe đã gặp đoàn người của Hoắc Hi ngay.

Tuy rằng Lâm Chi Nam đã thi được chứng chỉ làm người đại diện, nhưng dù gì cô ấy vẫn chưa thạo nghiệp vụ, những hoạt động quan trọng của Triệu Ngu vẫn do Hàn Sương phụ trách, cô ấy giúp đỡ bên cạnh. Nhìn thấy người đằng trước, hai bên đều khách khí chào hỏi lẫn nhau.

Hai đám người cùng vào thang máy.

Lúc cửa thang máy đóng lại, anh Bảo liền nói: "Sao, ngày xưa tôi đoán chuẩn thế còn gì."

Anh ta đang nói tới vụ giải Album vàng.

Hàn Sương cười tươi rói giơ ngón tay cái với anh ta: "Không hổ là người miệng thiêng có tiếng trong giới."

Anh Bảo khoanh tay nhướng mày nói: "Kế tiếp Tiểu Ngu nhà các chị có kế hoạch đóng phim gì không? Có muốn suy xét đến chuyện hợp tác với bên tôi không?"

Hàn Sương nhìn Triệu Ngu đang nghiêng đến cạnh Hoắc Hi xem anh chơi game, bất đắc dĩ cười: "Con bé cứng đầu lắm, một lòng một dạ ở rịt trên sân khấu, cứ không chịu đi đóng phim."

Anh Bảo nói: "Thảo nào, nhưng cố chấp với sân khấu cũng có chỗ tốt của nó."

Hai người đại diện trò chuyện với nhau rất vui vẻ. Triệu Ngu nhìn Hoắc Hi thao tác Tôn Thượng Hương trong game lăn đến đường sông, không nhịn được duỗi tay chỉ vào bụi cỏ bên cạnh: "Em cảm thấy chắc chắn chỗ này có người đang canh anh đấy."

Hoắc Hi nghiêng mắt liếc cô một cái: "Thế à?"

Vị này là đối thủ chém giết bao năm với Thẩm Tuyển Ý, đẹp trai thì đúng là đẹp trai thật, nhưng cũng lạnh lùng phải biết. Thật ra bảo là "lạnh lùng" thì không chính xác lắm, mà giống thờ ơ hơn. Lúc anh nhìn người khác, đôi mắt anh vừa sâu thẳm vừa trầm tĩnh, không gợn chút cảm xúc.

Triệu Ngu chỉ huy: "Không tin thì anh quăng skill 2 đi."

Hoắc Hi quả nhiên ném skill 2 vào bụi cỏ theo lời cô nói.

Chẳng có gì sất.

Hoắc Hi lại nghiêng đầu liếc cô một cái, như là đang hỏi: Người đâu?

Triệu Ngu hơi xấu hổ sờ soạng mũi, ngượng ngùng cười với Hoắc Hi: "Ngài đánh đi, ngài tiếp tục đi ạ."

(Tôn Thượng Hương: Xạ thủ. Tôn Phu Nhân, không xác định được tên gốc. Là vị phu nhân đã tục huyền của Lưu Bị những năm cuối Đông Hán trong lịch sử TQ. Skill 2 của Tôn Thượng Hương: Đòn xoáy lốc bất ngờ, chuyên dùng đề dò xét đối thủ, nhất là lúc địch núp trong cỏ.)

Thang máy lừng lững đi lên, lúc đến lầu một thì mở ra đánh ding một tiếng. Triệu Ngu nhìn ra ngoài theo bản năng, liếc mắt một cái đã thấy ngay Thẩm Tuyển Ý đứng ngoài cửa.

Nửa năm không gặp, anh vẫn không thay đổi chút nào, ý cười nơi đáy mắt rõ ràng, mày mắt sáng láng ngời ngời.

Triệu Ngu còn đang thất thần, anh Bảo đã rào đón đầu tiên: "Kìa, rốt cuộc cũng thôi bế quan rồi nhỉ."

Câu này lạ, có phải đài Xoài chỉ mới bắt đầu tuyên truyền hôm nay đâu. Tất Chu cũng cười khẩy chào hỏi: "Đúng vậy, dù gì bao nhiêu bên hợp tác đều đang thúc giục, kêu không phải Tuyển Ý nhà tôi thì không được mà."

Người đại diện của hai đối thủ xù lông với nhau, Hàn Sương liếc Triệu Ngu đầy vẻ drama ơi cháy nữa lên đi, Triệu Ngu nghẹn cười lắc đầu.

Người đại diện đang lườm nguýt lẫn nhau, hai đương sự lại không giương cung bạt kiếm như trong tưởng tượng. Thẩm Tuyển Ý thấy Triệu Ngu cũng ở bên trong, nhảy vào rất hớn hở: "Em tới sớm nhỉ."

Triệu Ngu nói: "Anh cũng không muộn."

Thêm mấy người nữa đi vào, thang máy liền trở nên hơi chật chội. Triệu Ngu bị Thẩm Tuyển Ý chen vào nên phải lùi về sau mấy bước, cô không nhịn được đẩy anh: "Anh cứ chen chúc sang bên này làm gì?"

Thẩm Tuyển Ý cứ nhét mình vào giữa cô và Hoắc Hi: "Để anh xem Hoắc Hi chơi tướng gì." Anh nghiêng đầu nhìn một cái, "Xạ thủ à."

Gớm, anh còn nhận ra đấy là xạ thủ nữa cơ đấy.

Hoắc Hi nhàn nhạt ừ một tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!