Chương 41: Ba Lưu Lượng Đỉnh Cao Lớn

Bởi vì 《 Gặp Cá 》 có được thành tích mĩ mãn, nhân viên nào của Mộc Dịch Entertainment cũng vui sướng như là thành quả của chính mình vậy. Công ty này của họ nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ. Nghệ sĩ dưới trướng bảo hot thì không hot lắm, nhưng kêu flop thì cũng không phải flop. Mãi đến khi Triệu Ngu ra mắt, họ quả thực mới có chỗ đứng vững chãi, dạo này đi bàn chuyện hợp tác cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Hàn Sương nhìn cô gái ngồi xếp bằng trên sofa uống cà phê, lại nghĩ tới cảnh tượng gặp cô lần đầu năm ấy. Khi đó chị đã cảm thấy con bé này hot được, mắt nhìn người của mình quá là chuẩn luôn.

Vui xong, chị lại dặn dò: "Bây giờ em đang vào thời kì phất lên, đang lúc fan máu lửa nhất. Cho dù xét về số liệu thì vượt qua được Hoắc Hi và Thẩm Tuyển Ý, nhưng em cũng chớ đắc ý. Em không được kiêu không được bốc đồng, phải giữ tâm thái bình thường."

Triệu Ngu lắc ly cà phê: "Chị cười tươi rói thế này, em hoàn toàn chẳng thấy chút thành ý nào trong lời cảnh cáo của chị cả."

Dạo này đúng là Hàn Sương tươi tỉnh đắc ý thật, chị lắc đầu cười rồi mới nghiêm mặt nói: "Nghiêm túc nói chuyện với em đây này, bây giờ độ hot của em đang như suối phun, nhưng suối phun cũng không thể phun mãi được đúng không? Qua thời kỳ này, độ hot sẽ trở thành đường thẳng, đến lúc đó nhiệt độ sẽ chậm rãi giảm xuống. Dù sao hai người họ cũng là lưu lượng đỉnh cao, đến lúc đó em sẽ phải chấp nhận sự chênh lệch."

Triệu Ngu cười hì hì, nhún vai: "Chênh lệch lúc về nước em còn có thể chấp nhận được, chẳng lẽ lại không chấp nhận được chuyện này?"

Hàn Sương hài lòng gật đầu: "Tâm thái của em ổn, chị yên tâm rồi." Chị kéo ngăn kéo lấy ra một bản tài liệu, thử thăm dò đưa qua: "Bây giờ em đang nổi đình nổi đám, tài nguyên cũng nhiều. Nhưng dù gì sân khấu ở trong nước cũng hữu hạn, muốn được biết đến nhiều thì vẫn phải cậy gameshow và phim ảnh. Phim mới của đạo diễn Hà đang trù bị, chỉ tên điểm họ nữ chính phải là em.

Trên thị trường cũng ít có đề tài eSports, em xem thử nhé?"

Triệu Ngu ngửa đầu uống cạn cốc cà phê, nhảy xuống từ trên sofa, đội mũ rồi xua xua tay: "Không được, tạm thời em không có hứng thú với chuyện đóng phim, đợi bao giờ em có hứng thú mình lại nói sau đi ạ."

Hàn Sương tỏ vẻ bất đắc dĩ: "Vậy bao giờ em mới có hứng thú đây?"

Triệu Ngu quay đầu lại làm dáng tay bay lên: "Biết đâu hôm nào mát tính, em sẽ đột nhiên có hứng thú ạ."

Hàn Sương: "…………"

Lễ hội Âm nhạc cuối cùng trong năm nay là vào Quốc Khánh.

Triệu Ngu vẫn lên sân khấu ở vị trí cuối cùng, có lẽ bởi vì đây là lần cuối trong năm nay, các Ngu Mỹ Nhân tới nhiều hơn những lần trước. Ánh sáng màu hồng chiếu sân vận động sáng rờ rỡ, phản chiếu ánh trăng tròn, tựa như một điệu nhảy của thiên nhiên.

Lúc Triệu Ngu đang nhảy 《 Gặp Cá 》 trên sân khấu, cô kinh ngạc phát hiện các fan dưới sân khấu cũng đều biết nhảy.

Nhưng đông người chật chội, họ đã muốn nhảy lại còn muốn hát, muốn cả huơ lightstick tiếp ứng, trông như một đám loạn cào cào.

Triệu Ngu đang biểu diễn dở thì phì cười liên tục, cô vừa cười vừa nhảy. Chờ hết bài hát này, cô thở phì phò khe khẽ, hỏi: "Vừa nãy các bạn đang nhảy 《 Gặp Cá 》 à?"

Fan ở phía dưới cực kì kích động: "Vâng!"

Triệu Ngu: "Xí, nếu không phải có mấy động tác thương hiệu thì mình cũng chẳng nhận ra."

Fan: "A a a a a a a a a a a a a quá đáng!!!"

Hàng trước có bạn fan gào xé tim xé phổi: "Bọn em học lâu lắm đó!!!"

Triệu Ngu tập trung nghe một lúc lâu, yêu chiều cười với các cô: "Được rồi, thật ra các bạn nhảy giỏi lắm."

Fan: "A a a a a a a a a chị cũng giỏi lắm ạ!"

Cô gái trên sân khấu phất ngón tay qua trán, hất mồ hôi trên đầu ngón tay đi. Cô cởi bỏ cúc áo sơ mi bằng một tay, cởi xong thì ném sang một bên, để lộ áo hai dây màu đen bên trong: "Được, màn nịnh nhau xã giao kết thúc, bắt đầu bài hát cuối cùng của đêm nay."

Fan đứng dưới sân khấu gào khản cả tiếng.

Bài hát cuối cùng là một bản ballad. Triệu Ngu khó có khi không nhảy nhót trên sân khấu, cô đứng trước giá mic bình thản hát xong ca khúc này. Khi nốt nhạc cuối cùng rơi xuống, cô vẫy tay với dưới sân khấu: "Tạm biệt nhé."

Lâm Chi Nam đứng ở cạnh sân khấu cầm áo khoác chờ cô. Triệu Ngu vừa mới đi được hai bước, dưới đài đột nhiên vang lên tiếng hô to đồng thanh: "Triệu Ngu! Concert! Triệu Ngu! Concert! Triệu Ngu! Concert!"

Cô kinh ngạc quay đầu lại, ánh sáng màu hồng chiếu lên những khuôn mặt vừa chờ mong vừa nhiệt tình.

Cô bật cười, làm dấu OK với các bạn fan.

Tiếng hò hét gần như xua tan bóng đêm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!