Chương 33: Bạn Thời Thơ Ấu

Khang vác trên lưng chiếc balo lỉnh kỉnh, đi dọc theo lối nhỏ một đoạn dài mới tới nơi. Trước mặt là ngôi nhà có vườn cây trái sai quả đầy thân thuộc, cậu đi vào trong cất tiếng gọi lớn.

"Ngoại ơi, con về rồi."

Bà ngoại đón chào cậu bằng một cái ôm nồng thắm. Hết vuốt tóc rồi lại nựng má, bà nhìn đứa cháu của mình mà cười tự hào. 

"Mới một năm mà Mía của ngoại lớn quá trời!" 

Mía là tên gọi ở nhà của cậu, bởi lúc nhỏ mọi người đều cho rằng cậu là một đứa trẻ bên ngoài mạnh mẽ cứng cáp nhưng bên trong lại vô cùng ngọt ngào. 

Hai bà cháu cùng ngồi xuống ghế, Khang lấy ra những món đồ mà ba mẹ cậu gửi cho bà ngoại, bà nghe đứa cháu nói xong thì không khỏi than phiền tốn kém, rồi chợt nhớ ra một điều, bà gọi vọng ra sau nhà.

"Kẹo ơi, em Mía về rồi nè con!"

"Kẹo?" Là ai ta, Khang khó hiểu nhìn bà ngoại.

"Anh Kẹo con chú Phong hồi xưa làm vườn cho nhà mình đó, con hổng nhớ hả? Hồi xưa con thích chơi với anh Kẹo nhất mà."

Khang gật gù cố nhớ lại, trong tâm trí thấp thoáng hình bóng một cậu bé mười hai tuổi da ngăm, cắt tóc húi cua, trên người lúc nào cũng có vết trầy xước vì phải hái trái cây hay giúp mình đánh lại bọn nhóc trong xóm.

Anh Kẹo có tên thật là Việt Hòa, thật ra ban đầu mọi người vẫn gọi là Việt Hòa nhưng vì anh thường cho kẹo nên lúc nào nhóc Mía cũng gọi anh là Kẹo, thế rồi dần dà ai cũng gọi theo. Hai đứa trẻ chơi cùng nhau được vài ba mùa hè thì chú Phong sang tỉnh khác để làm việc, khi không còn người bạn thơ ấu nữa Khang cũng dần lớn lên mà quên mất người anh này. 

"Mía về à ngoại?" 

Khi chính chủ xuất hiện, Khang nghe đâu đó có tiếng loảng xoảng trong tim.

Bởi vì người này có giao diện không hề trùng khớp với anh trai của mười năm trước!!!

Vẫn là anh Kẹo nhưng da anh đã không còn ngăm, tóc cũng không phải kiểu húi cua mà cắt theo mốt của mấy anh ca sĩ thần tượng nước ngoài. Trên người không còn dáng dấp đại ca ngầu lòi mà trở nên ôn hòa dịu dàng hơn rất nhiều. Hơn nữa, bây giờ lớn lên Khang mới biết hai người khác nhau ở chỗ nào.

Đó là một cặp vú siêu bự trên người anh!

Vậy là... có lẽ ở dưới cũng...

CHÁT!

"Í trời, gặp anh Kẹo thôi mà con vui dữ vậy hả? Sao mà phải tự tát mình luôn vậy." Bà ngoại giật mình bởi pha tự vả cực mạnh từ đứa cháu trai.

Bỏ qua những hành động vô tri của Khang và lần tái ngộ sượng trân này. Rất nhanh đã đến bữa cơm tối, ba người ngồi vào bàn đầy ắp món ngon lành và nóng hổi vừa trò chuyện vừa dùng bữa. Bà ngoại đặc biệt chừa những phần ngon nhất cho hai đứa cháu nên không ăn là bà giận.

"Cái này là mừng cháu cưng thi đậu đại học vô trường lớn. Còn cái này là của cháu cưng lúc nào có dịp cũng ghé thăm ở chơi với ngoại."

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad: love_potion_no9 và lovepotionno9byromi. wordpress. com

Khang bất ngờ vì năm nào cậu cũng về thăm nhưng chẳng bao giờ gặp anh Kẹo. Cậu định múc canh thì lỡ tay làm đổ ly nước ra bàn, còn chưa kịp phản ứng thì Việt Hòa đã nhanh tay lấy khăn lau. Anh ở đối diện với cậu, khi cúi người lau nước thì cổ áo rộng cũng vô tình hở ra, bởi vì không mặc áo lót nên cặp vú bự cứ đập thẳng vào mắt cậu. Nhưng nhìn chưa đã mắt thì Việt Hòa đã lau xong rồi ngồi xuống làm Khang không khỏi có chút thất vọng.

"Đang ăn sao con thở dài vậy? Đồ ăn không ngon hả?" Bà ngoại ngồi bên cạnh Việt Hòa nên không biết gì.

"Chắc Mía buồn tại không có vú sữa đó ngoại. Mía thích vú sữa nhất mà đúng hong Mía?" Việt Hòa lém lỉnh chọc cậu em mình, trong lời nói như có như không cố tình nhấn nhá chữ 'vú sữa'. Khang thì cố lấp liếm nên gật đầu liên tục "đúng đúng".

Bà ngoại cười, lại bắt đầu hồi tưởng.

"Hồi đó bà Sáu hay cho nhà mình mấy trái vú sữa trái mùa. Mía lúc nào cũng giành với anh Kẹo, lúc nào cũng nhõng nhẽo của anh bự với nhiều sữa hơn, ha ha."

Khục.

Khang sặc nước ho sù sụ bởi lời kể đầy chân thực của ngoại. Việt Hòa thấy vậy đi qua giúp cậu em mình vỗ lưng, hai quả vú cũng vì vậy mà quẹt qua quẹt lại trên vai Khang làm cậu càng ho dữ dội. Bà ngoại chỉ có thể đưa sang một chai dầu xanh rồi lắc đầu ngán ngẩm.

"Coi kìa, ép tụi nhỏ học nhiều quá làm chi. Giờ cháu tôi nó không bình thường được nữa rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!