Chương 30: Chung Một Nhà

Nghỉ lễ zui nha mụi ng, tui chưa được nghỉ nhưng mà tui làm biếng nên tui nghỉ khà khà

_______________

Đúng theo dự báo thời tiết, hôm nay là một ngày... cực kì cực kì cực kì nóng nực! Nhiệt độ giữa trưa lên đến ba mươi bảy độ xê, người người nhà nhà đều le lưỡi thở dài trước cái nóng của mùa khô, duy chỉ có Văn Thái Dũng hăng hái lau chùi dọn dẹp nhà cửa trong niềm hân hoan vui sướng vô bờ bến.

2

Bảy giờ tối, chuông vừa reo một tiếng Thái Dũng liền lao đến mở cửa.

"Anh yêu, em đến rồi~"

Chụt.

Thái Dũng theo thói quen ôm lấy người thanh niên hôn một cái, anh săn sóc giúp mang túi đồ vào trong. Nghe âm thanh quen thuộc, từ trong bếp một thân ảnh bốn chân lông lá cũng lao ra đón chào người quen.

Thái Dũng nhìn một người một chó quấn quít nhau mà tim phổi "mìm" xèo. Mới ba tháng trước anh nhặt được một chú chó gầy rộc đang bới rác tìm thức ăn. May mắn là sau những nỗ lực thì cu cậu đã khỏe mạnh trở lại và ngày càng tin tưởng "ba" mới của mình.

Và 'Mạnh' là cái tên do Tường đề xuất, với ý nghĩa rằng cậu nhóc đã mạnh mẽ vượt qua nghịch cảnh để tiếp tục sống.

Hai năm trước, Thái Dũng để ý mình thường gặp Tường ở một cửa hàng tiện lợi gần công ty. Thử trò chuyện mới biết tòa nhà nơi hai người làm việc khá gần nhau, thế nhưng chỗ Tường ở lại xa hơn. Sau nhiều ngày cùng đi cùng về, trò chuyện chia sẻ về công việc và cuộc sống dần dà tiến triển thành những buổi hẹn, cuối cùng thì hai người chính thức hẹn hò.

Gần đây chiếc điều hòa cổ lỗ sĩ ở chỗ Tường đang bị hỏng, mà dãy nhà em ấy đang thuê cũng đã quá cũ còn có dấu hiệu ẩm mốc. Cho nên đây là cơ hội ngàn vàng để dụ ẻm về ở chung, nhất định không thể bỏ lỡ!

Dù là hai người cái gì cũng có làm rồi nhưng khi nghĩ tới viễn cảnh sống chung, Thái Dũng không nhịn được mà cười hí hí suốt lúc ăn khiến Tường và Mạnh không khỏi (⊙_⊙)?

"Hưm..." Tường ngã vào lòng anh người yêu, hai má đỏ hây hây dù chỉ uống một ly rượu. Thái Dũng theo thói quen ôm trọn vào lòng rồi nhẹ nhàng đặt người kia dưới thân mình, hai người nhìn nhau không cần phải nói lời nào đều từ từ nhắm mắt tiến lại ngày một gần hơn.

"Gâu!" (Cho chơi zới!)

"!!!"

Đang ngon trớn nên thắng lại không kịp, môi Thái Dũng hun trọn chiếc đuôi lông lá đang vẫy kịch liệt.

"Uwahh, con lại mập lên nữa rồi. Ahahaha trời ơi nhột quá!" Mạnh không biết từ đâu phóng đầy chuẩn xác vào giữa hai người mà dụi vào cổ Tường cầu nô đùa, cu cậu khoái chí đến mức không thèm để ý bản thân đang chổng mông vào chính ba "guột" của mình.

Bị cắt ngang chuyện tốt nên Thái Dũng có chút mất hứng nhưng nhìn hai yêu dấu của mình cười đùa, bỗng anh cũng thấy vui theo.

Sau ba tiếng đồng hồ quậy đủ trò, sàn nhà sạch sẽ Thái Dũng cất công lau chùi giờ đã ngập tràn đồ chơi của Mạnh. Thường ngày anh sẽ rèn cho Mạnh tự bỏ đồ vào giỏ nhưng hôm nay tên nhóc này chơi xong thì sập nguồn sớm nên Tường đành bế vào ổ rồi dỗ ngủ, còn anh phải è cổ ra dọn dẹp giúp con mình.

Dỗ được một lúc thì nhóc con vào giấc sâu, Tường định quay lại giúp Thái Dũng thì nhận được cái ôm ấm áp từ đằng sau, bên tai là lời thì thầm bằng giọng trầm quyến rũ.

"Con ngủ rồi, đụ thôi."

"Ai thèm đụ với anh chứ." Tường dẩu môi quay ngoắt đi nhưng tay vẫn câu lên cổ anh yêu. A lê hấp một cái, Thái Dũng đã bế em người yêu gọn trên tay rồi ôm vào phòng ngủ.

Lưng Tường vừa chạm lên nệm thì Thái Dũng đã sà xuống hôn lấy hôn để, hai bàn tay hồ hởi mở từng cúc áo của người bên dưới.

"Anh không đóng cửa hả?" Tường nghiêng mặt né cái hôn của Thái Dũng để hỏi. Thế nhưng người kia thì chỉ biết tập trung cho chuyện mình quan tâm nhất.

"Có sao đâu em, nâng eo lên một chút để anh cởi quần ra nè."

Hai ống quần trượt khỏi đôi chân trắng trẻo mịn màng, Thái Dũng si mê hôn lên khắp bàn chân rồi mút lấy ngón chân người yêu như kẹo. Tiếp đến rải rác những cái hôn vụn lên dần lên dần, từ cổ chân đến hai đùi, tới đây sau khi để lại hàng chục dấu vết trên đùi non kéo dài đến hai bên háng, anh dùng chân em yêu kẹp lấy đầu cổ mình bắt đầu tấn công vào yếu điểm của địch.

"Ummm..." Tường cắn ống tay áo ngăn lại tiếng rên khi Thái Dũng úp mặt vào háng mình hít hà, còn liếm ướt quần lót. "Em

- em sợ con nghe thấy... giật mình dậy mất

- AH~"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!