Chương 23: Mối Tình Đầu

Sau khi chấm dứt cuộc hôn nhân đầy mỏi mệt. Đức Sơn nhận được lời mời đến khu nghỉ dưỡng A do một người bạn vừa mua lại và bảo dưỡng sau nhiều năm trong tình trạng xuống cấp. Vì đang stress nên hắn nhanh chóng nghỉ phép rồi xách hành lý đi du lịch một mình. Từ trong taxi đến trong nơi nghỉ dưỡng, mọi thứ đều không mấy thay đồi so với trước đây làm hắn cảm giác như vừa được đi ngược thời gian trở về những năm cấp ba của mình.

Trở về lúc hắn và Khanh vẫn còn ở bên nhau.

Trong chuyến đi thực tế của trường, thiếu niên mười bảy tuổi lấy hết can đảm tỏ tình với đàn em lớp dưới và rồi nhận ra rằng, thì ra em ấy cũng đã thầm thích cậu từ lâu.

Trời đông gió rét, tình cảm chôn giấu trong tim bấy lâu cuối cùng cũng được đáp lại, hai nam sinh trung học nửa đêm lén lút trốn đến phòng chứa đồ tập làm người lớn. Tận hưởng tư vị tuyệt vời khi cùng nhau từ bỏ sự trong trắng.

Theo sau đó là những chuỗi ngày ngọt ngào hạnh phúc cùng nhau đến trường, cùng khám phá những hàng quán trong thành phố, cùng trải qua những kỳ thi căng thẳng. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, hai đứa cùng nhau sống chung một căn phòng cho thuê trên thành phố để đi học đại học.

"Cháu hãy tha cho thằng Sơn nhà bác đi. Hai đứa không có tương lai đâu!"

Chiếc máy bay rời khỏi mặt đất, mang theo tình yêu của hắn rời khỏi quê hương.

"Anh Sơn! Anh Sơn, anh làm sao thế?"

Đức Sơn giật mình, mải đắm chìm trong hồi ức xưa nên quên mất mọi thứ xung quanh. Ở trong quán cà phê, Khanh đang ngồi đối diện với hắn, trên mặt có chút lo lắng.

Vốn dĩ là đi du lịch một mình để tự ngẫm lại về bản thân, nào ngờ lại đụng trúng người yêu cũ ở đây.

Đôi mắt hình chim hạc trên gương mặt thanh tú, một cái nốt ruồi nhỏ duyên dáng trên cằm. Người này vẫn như ngày đó, chỉ là theo thời gian đã trở nên trưởng thành trầm ổn hơn nhiều.

"Xin lỗi, em cứ nói liên thiên-"

"Không phải! Không có đâu! Chỉ là... tự dưng anh nhớ lại mấy chuyện hồi đó..." Đức Sơn vội vàng cắt lời Khanh. "À phải rồi, lần này em về đây luôn hay lại phải về bên kia nữa?"

"Em nhận được lời mời về trường của một người bạn để giảng dạy nên lần này sẽ về luôn."

"Còn con của em thì sao?"

Truyện chỉ đăng tải tại wattpad: love_potion_no9 và lovepotionno9byromi. wordpress. com

Khanh ngạc nhiên, rõ ràng bảy năm qua không có liên lạc với nhau, ngay cả tài khoản mạng xã hội cũng để chế độ riêng tư thì làm sao Đức Sơn lại biết được.

"À ừm... thằng bé cũng sẽ về đây ở cùng em. Em muốn có khoảng không gian riêng nên đã gửi tạm ở nhà họ hàng. Nhưng mà... làm sao anh biết em có con vậy?"

"À thì hồi trước gặp vài người bạn, họ nói anh biết ấy mà. Cho anh xem mặt bé được không? Con của Khanh thì chắc chắn nhìn thông minh lanh lợi rồi."

Khanh nghe vậy có chút bất đắc dĩ, đành cười trừ từ chối.

"Điện thoại em không có ảnh của thằng bé. Để lúc khác nhé?"

Đức Sơn biết ý nên đành ừ rồi thôi. Nhìn phớt qua ngón út trống không của Khanh, hắn cũng bỏ luôn ý định hỏi về cha đứa bé.

"Vậy còn anh thì sao? Sao anh lại đến đây một mình, em tưởng là anh đã có..." Lần này lại đến lượt Khanh cẩn thận nhìn qua bàn tay Đức Sơn. Chỉ thấy trên ngón áp út để lại dấu vết đã từng đeo nhẫn.

"Bọn anh đã đường ai nấy đi rồi. Không hợp nhau ấy mà. Cô ấy nói..." Đức Sơn ngập ngừng, cuối cùng quyết định không nói ra. "... à không có gì, do anh ngáy to lại bẩn quá thôi, ha ha."

Nhìn gã đàn ông gãi đầu cười trừ, Khanh biết lời này không phải thật, nhưng cũng không muốn tra hỏi nên đành mỉm cười thuận theo ý của hắn.

Hỏi thăm nhau thêm vài ba câu rồi cả hai cùng ra ngoài đi dạo một vòng.

Hai người sóng vai nhau đi thăm lại từng khu vực, mọi thứ đều đã trở nên vô cùng quen thuộc không còn gì lạ lẫm, chỉ khác là bây giờ đôi bàn tay đã không còn nắm lấy nhau nữa.

"A, đây rồi! Ôi chao, thật may là cưng vẫn còn sống." Khanh kêu lên thích thú khi gặp lại chú chó của khu nghỉ dưỡng, anh cứ tưởng đổi chủ thì em chó cũng sẽ đi theo chủ cũ.

Nhìn Khanh chơi đùa cùng chú chó già, Đức Sơn chỉ có thể yên lặng đứng nhìn.

"Anh ghét chó mèo, em mà đem về anh quẳng ra đường cho xem!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!