Chương 45: (Vô Đề)

Type: Lê Huyền

Trời còn chưa sáng, Phương Thanh đã bị tiếng chuông điênh thoại đánh thức. Anh bắt máy nói vài câu, cả người chợt tỉnh táo trở lại. Sau khi cúp điện thoại, anh lập tức gọi cho Giản Dao. Hai người ra khỏi nhà khi bình minh còn chưa ló rạng. Taxi chạy băng băng trong thành phố tĩnh lặng, vắng vẻ.

Lác đá có bóng vài ngươi lao công in dấu dưới vệt đèn đường. Phương Thanh và Giản Dao lặng lẽ khởi hành đến thành phố Tuân.

Giản Dao kể: "Nơi đó tiếp giáp với thành phố Đông quê e đấy."

"Ồ? Vậy em có muốn tranh thủ về thăm quê không?"

"Không cần đâu."

Phương Thanh lại nhìn cô:

"Thành phố Tuân nay khá thú vị. Anh đã xem tài liệu rồi. Thành tích phá án trước giờ của họ rất khá, nữa năm nay đứng đầu toàn tỉnh về tỷ lệ phá án, còn bắt được mấy tội phạm bị truy nã trên cả nước. Khí phách lắm!"

Giản Dao khẽ mỉm cười: "Đi gặp họ xem thế nào."

Phương Thanh gật gù: "Đây là vụ án thứ hai mươi chúng ta nhận rồi nhỉ?"

Giản Dao nghĩ ngợi: "Đúng vậy."

Phương Thanh bỗng bật cười: "Có phải gom đủ bảy bảy bốn mươi chín vụ án thì hai người kia sẽ trở về không?

"Giản Dao không trả lời anh, chỉ im lặng nhìn về phía trước. Tổ chuyên án dù chỉ còn hai người vẫn là tổ chuyên án. Hạ cánh xuống sân bay, họ phải ngồi xe thêm hai giờ đồng hồ nữa. Lúc Phương Thanh và Giản Dao tới trạm xe buýt thì thấy hai chiếc xe của Cục Cảnh sát địa phương đã chờ sẳn ở đó. Thiệu Dũng cười bắt tay với họ:"Hoan nghênh cô cậu đến đây, cô Giản, cậu Phương!

Tôi là Thiệu Dũng, đội trưởng Đội ảnh sát hình sự thành phố. Cảm ơn cô cậu đã đến giúp đỡ chúng tôi điều tra vụ án này."

Giản Dao và Phương Thanh vội khách sáo chào hỏi.

Hai bên cùng lên xe. Giản Dao thảng thốt nhìn kỹ dáng vẻ của Thiệu Dũng. Vì đi quá vội vàng nên cô không kịp xem tài liệu về đội cảnh sát địa phương. Giờ phút này, nhìn về tướng mạo ông lớn, cường tráng, mặt mày sáng sủa, uy nghiêm, cô chợt cảm thấy quen quen.

Nhưng mấy năm nay đã khá nhiều vụ án, từng gặp quá nhiều người, lại không có trí nhớ siêu phàm như Bạc Cận Ngôn  nên cô nhất thời không nhớ ra đã gặp ông ở đâu.

Đúng lúc này, Thiệu Dũng mở cửa xe ra, tầm mắt của cô giao với ông. Đôi mắt của vị cảnh sát hình sự lâu năm trầm lặng như nước, vừa ấm áp vừa ẩn chứa điều gì đó mà Giản Dao không sao đoán được.

Đây là một vụ án mưa sát vô cùng kì dị.

Giản Dao không thể không nhận xét như vây, bởi ít nhất, cô chưa bao giờ gặp phải vụ án như thế. Hơn nữa, khi nhìn thấy ảnh hiện trường xảy ra vụ án, cô còn bất giác cảm thấy sợ hãi.

Trong văn phòng cảnh sát hình sự tối tăm, chiếc máy chiếu đang phát những hình ảnh liên quan đến vụ án. Thiệu Dũng chủ trì cuộc họp, Giản Dao và Phương Thanh ngồi bên cạnh ông.

Một cảnh sát hình sự trình bày.

"Nạn nhân là Nhiếp Thập Quân, nữ, 24 tuổi, độc thân, người tỉnh này, khi còn sống là nhân viên tài vụ của một công ty phần mềm."

Trên màn hình xuất hiện ảnh cô gái trẻ với tóc  ngắn, chiều cao trùng bình, vóc người gầy gò, mặc áo sơ mi và quần tây. Đây là tấm hình chụp chung cuộc sống ngày thường, trên mặt Nhiếp Thập Quân không hề nở nụ cười.

Trên màn hình xuất hiện ảnh cô gái trẻ với tóc ngắn, chiều cao trung bình, vóc người gầy gò, mặc áo sơ mi  và quần tây. Đây là tấm hình chụp cuộc sống ngày thường, trên mặt Nhiếp Thập Quân không hề nở nụ cười.

Bởi vì Bạc Cận Ngôn từng tìm đọc các nghiên cứu về biểu cảm thoáng qua nên mấy năm nay, Giản Dao cũng có chút hiểu biết về tướng mạo con người. Ngoại hình của Nhiếp Thập Quân bình thường, nét mặt cẩn trọng, có vẻ là người sống nội tâm.

Nhìn chung,  mọi phương diện của cô gái này đều không có gì nổi bật.

"Thi thể được một nhân viên lao công phát hiện vào 5 giờ 30 phút sáng hôm qua ở công viên Vọng Giang. Pháp y suy đoán sơ bộ thời gian tử vong từ 22 giờ đến 23 giờ đêm một ngày trước đó. Nguyên nhân tử vong được báo là do bị dây thừng siết cổ đến chết. Chúng tôi vừa nhận được thông báo đã lập tức phòng tỏa hiện trường trước khi công viên mở cửa."

Trên màn hình xuất hiện một con đường nhỏ đi sâu vào rừng cây. Đường lát đá quanh co, ven đường trồng hoa cỏ xanh mướt, còn dựng mấy tảng nham thạch làm điểm nhấn. Nhiếp Thất Quân nằm co giữa đường.

"Là bươm bướm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!