Chương 36: Ruộng thí nghiệm

An Nam không quá để ý đến lời bà ta nói, vẫy vẫy tay: "Mau về uống thuốc đi."

Sở Bội Bội cảm kích gật đầu, xách đồ vật, bước đi yếu ớt rời đi.

An Nam nhìn bóng lưng bà ta, không khỏi nghĩ đến, nếu đời trước, mình thật sự tin tờ giấy đó, và cẩn thận hơn một chút với hai anh em, kết quả có thể sẽ khác không?

Nghĩ nghĩ, cô lắc đầu, đóng cửa về nhà.

Đời trước đã qua đi, cô chỉ cần nắm bắt được cuộc sống hạnh phúc của đời này là được.

Hiện tại, mọi thứ đều đã khác.

Hy vọng lần này, Sở Bội Bội có thuốc cô cho, cũng có thể có được một kết cục khác, sống sót thật tốt.

An Nam về nhà, luyện lại một lần Bát Đoạn Cẩm, sau đó vào bếp nấu cho mình một chén canh hoành thánh nóng hổi.

Hoành thánh vỏ mỏng nhân lớn, nước dùng thanh ngon, bên trên còn rắc rong biển và tôm nõn.

Cho thêm chút sa tế và dấm, thật sự không thể ngon hơn.

Ăn xong bữa sáng, cô mang theo Phú Quý chớp mắt đi vào không gian.

Vừa nãy khi lấy thuốc cho Sở Bội Bội, cô đột nhiên nghĩ đến, có lẽ bãi cỏ trong trang viên có thể dùng vào việc khác?

Phú Quý vào không gian liền chạy đến bên suối uống nước ừng ực, còn An Nam thì lấy xẻng ra, vẽ một mảnh khu gieo trồng ở phía bên trái bãi cỏ.

Trước đây mua ở tiệm thuốc gần như đều là thuốc tây, chỉ có một phần nhỏ thuốc đông y.

Sau đó ở nhà máy dược phẩm đúng là có lấy được một ít dược liệu, nhưng số lượng không nhiều.

Mấy ngày nay cô vẫn luôn nghiên cứu dưỡng sinh, càng hiểu biết sâu sắc, càng tin tưởng vào nền văn hóa đông y uyên thâm.

An Nam nghĩ, nếu có thể lập một vườn dược liệu trong trang viên, gieo trồng thành công các loại thảo dược, thì sau này có thể thực hiện tự do về thuốc đông y.

Rất nhiều dược liệu không chỉ có thể chữa bệnh, còn có thể dưỡng sinh, điều trị cơ thể.

Phần dư ra còn có thể bán cho người khác.

Vân Vũ

Tương lai, theo từng thiên tai giáng xuống, thuốc men sẽ trở nên ngày càng quý giá. Các loại thuốc trong tay gần như là không thể tái sinh, nhưng nếu gieo trồng thành công, cô lại có thể sản xuất thuốc đông y liên tục.

Càng nghĩ càng thấy khả thi.

An Nam tràn đầy nhiệt tình mà vẽ xong khu gieo trồng, liền bắt đầu xén cỏ, cuốc đất. Trước đây chưa từng làm việc nông, lúc bắt đầu cô làm rất vụng về và vất vả.

Nhưng may mà cô rất thông minh, làm gì cũng có, dần dần liền nhập tâm.

Mới bắt đầu gieo trồng, cô chỉ vẽ ra 300 mét vuông ruộng thí nghiệm. Nếu làm tốt, sau đó có thể vẽ ra nhiều diện tích hơn.

An Nam nhiệt tình mười phần, nhưng còn chưa cuốc xong đất, một người một chó đã bị đá ra khỏi không gian.....

Sao một giờ lại trôi qua nhanh như vậy!

Không thể ăn một miếng mà thành người mập, An Nam bình tĩnh lại tâm trạng, từ từ làm vậy!

Dù sao cho dù cô không thể vào, cũng có thể dùng ý thức điều khiển công cụ, tiếp tục làm việc trong trang viên.

Cô quay đầu lại, nhìn Phú Quý bị đá ra, phát hiện bụng nó lại uống nước phình to.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!