Thịt dê nướng nguyên con đã chín, Phú Quý gấp gáp không yên. An Nam vội vàng tạm dừng công việc mổ thịt, đi ăn dê trước.
Thịt dê nướng đến xèo xèo mỡ, từng đợt hương thơm xông thẳng vào mũi.
Cô cắt một miếng đùi dê lớn cho chú chó, không quên cẩn thận dặn dò:
"Ăn từ từ, đừng nóng."
Thấy Phú Quý ăn đến mức cái đuôi vẫy như quạt, trong lòng An Nam dâng lên một cảm giác ấm áp.
Kiếp trước cô phải sống màn trời chiếu đất, ăn không đủ no, bên cạnh còn có hai con sói sẵn sàng phản bội, mỗi ngày đều sống trong lo sợ.
Kiếp này cô không lo ăn mặc, trong tận thế tàn khốc vẫn có thịt dê nướng nóng hổi, bên cạnh còn có Phú Quý trung thành bầu bạn.
Vân Vũ
"Thật là may mắn!"
Cô vừa gặm sườn dê, vừa rơm rớm nước mắt.
Phú Quý nhạy cảm nhận ra sự thay đổi cảm xúc của cô, liền bỏ cả miếng thịt, chạy đến an ủi chủ nhân. Vừa dùng móng vuốt cào cô, vừa dùng lưỡi l.i.ế. m lòng bàn tay cô.
"... Hửm? l**m lòng bàn tay?"
"Phú Quý! Miệng ngươi đầy mỡ, bôi hết vào tay áo ta rồi!"
An Nam lập tức thoát khỏi cảm xúc khó tả, dở khóc dở cười nhìn chiếc tay áo lấm lem.
"Gâu gâu ~ gâu gâu gâu gâu!"
"Cô không sao rồi à? Không sao thì tôi ăn thịt đây."
Phú Quý đắc ý quay về "chậu cơm" của mình, ngon lành thưởng thức.
Một người một chó cứ thế trải qua một bữa tối ấm cúng.
Sau khi ăn xong, An Nam cất thịt dê nướng còn thừa vào không gian, để lại một khúc xương dê cho Phú Quý gặm, còn mình lại bắt đầu xử lý số dê còn lại.
Kỹ năng của cô từ ban đầu còn lóng ngóng, dần trở nên thuần thục.
"Nếu không phải tận thế, mình còn có thể làm một đồ tể mổ dê để nuôi sống bản thân."
Xử lý xong mấy chục con dê, thấy trời đã tối hẳn, cô dừng tay về lều nghỉ ngơi, số còn lại để mai làm tiếp.
Ánh trăng sáng tỏ, không khí trên núi vô cùng trong lành, trên trời còn có thể thấy rất nhiều vì sao.
Bên ngoài lều trại, đống lửa kêu tí tách, một người một chó dưới bầu trời đầy sao thả lỏng chưa từng thấy, rất nhanh chìm vào giấc ngủ sâu.
________________________________________
Ngày hôm sau, An Nam bị tiếng gà gáy đánh thức.
Cô đầu tiên là mơ màng mở hai mắt, sau đó đột nhiên ngồi bật dậy.
"Gà gáy?"
Cô khoác áo, kéo khóa lều chạy ra ngoài.
Quả nhiên nhìn thấy cách đó không xa có mấy con gà trống mào đỏ, ưỡn cổ gáy vang, bên cạnh còn có mấy con gà mái không gáy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!