Điều này vừa vặn hợp ý ta, đời này ta cũng không muốn yêu đương gì nữa, thông qua Diêu Viễn Nghĩa, ta đã sớm hiểu, trên đời này ai cũng có lòng riêng, tình yêu và những gì ta tưởng tượng hoàn toàn khác biệt.
Không cầu được thì thôi.
Đại tẩu ngược lại không để ý,
"Với Diệp thị ngày nay, cho dù thánh thượng muốn làm gì chúng ta, cũng phải cân nhắc kỹ càng."
Ta mỉm cười, đại tẩu nói không sai.
Đến rồi. Đại tẩu chỉ vào một nam tử trẻ tuổi đang xuống xe ngựa, Có phải hắn không?
Xe ngựa của Quận vương phủ dừng ở cửa kỹ viện, nội thị dìu một nam tử trẻ tuổi trong xe xuống, ta và đại tẩu chỉ liếc mắt nhìn, thiếu chút nữa đã nôn ra.
Một tên béo, mặt trắng bệch, bước chân lảo đảo, vừa nhìn đã biết không phải người bình thường.
"Lớp phấn trên mặt hắn, hắt xì một cái là đủ làm ba cái bánh bao rồi." Đại tẩu nói.
Ta cười lớn,
"Ta lại thấy người này rất tốt, dễ nắm trong tay."
Đại tẩu nghĩ nghĩ cũng đúng,
"Hơn nữa cứ cái kiểu hành hạ bản thân như vậy, chắc chắn sống không lâu!"
11.
Chúng ta rất hài lòng trở về kinh thành, ta nói với cha mẹ về tình hình của Lâm Ấp Quận vương.
Mẫu thân không đồng ý, cha ta ngược lại tán thành cách nói của ta,
"Cứ gả trước đã, nếu hắn dám bắt nạt Tiểu Thư, muốn hắn c.h.ế. t dễ như trở bàn tay."
Không qua mấy ngày, thánh chỉ ban hôn của thánh thượng cũng được đưa xuống.
Ta vào cung tạ ơn, thánh thượng và hoàng hậu cô mẫu cùng tiếp kiến ta, sắc mặt hoàng hậu cô cô không được tốt, thánh thượng lại cười híp mắt nhìn ta, rõ ràng rất hài lòng với sự nghe lời lần này của chúng ta.
Ngài ấy nói không ít chuyện thú vị lúc nhỏ của Lâm Ấp Quận vương, ta nghe mà có chút ngẩn ngơ.
Tên mập đó, lúc nhỏ thông minh như vậy sao?
Chắc là bị ma nhập rồi.
Lúc rời đi, ta gặp Lương phi, nàng ta đứng trên cao nhìn xuống ta, nhướn mày nói,
"Vẫn chưa chúc mừng Tiểu Thư, tìm được lang quân như ý rồi."
Ta ngoan ngoãn nói lời cảm tạ.
"Ta phải tìm cho muội một món đồ quý giá làm quà cưới mới được."
Ta biết nàng ta đang trả thù, vì Uy Viễn Hầu phủ, cũng vì Diêu Viễn Nghĩa.
"Đa tạ Lương phi nương nương." Ta cười nói.
Nàng ta đứng bên cạnh ta, nhỏ giọng nói bên tai ta,
"Tiểu Thư à, trước kia muội không xứng với hắn, bây giờ muội cũng vẫn không xứng với hắn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!