18.
Ca ca không thể ở lâu, trời chưa sáng đã trở về.
Ta không ngủ được, dứt khoát không ngủ nữa, Lâm Ấp Quận vương ở gian ngoài phòng ngủ của ta, ta trở mình hắn liền rất chán ghét:
"Nàng thật ồn ào, nếu không ngủ được, ta có thể giúp nàng."
Giúp thế nào? Ta hỏi hắn.
Đánh ngất.
Ta cạn lời, không muốn nói chuyện với hắn.
Ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó bị ta bỏ qua.
"Chuyện của Tứ hoàng tử, cũng không phải không nghĩ ra" Lâm Ấp Quận vương gõ cửa, ta đứng dậy mở cửa cho hắn, hắn nói,
"Không ngủ được, không bằng trò chuyện đi."
Ta rót trà cho hắn,
"Nguyện nghe Quận vương cao kiến."
"Hai khả năng, một là đứa bé là của Lương phi, nàng ta độc ác, làm con trai mình ngã chết, vu oan giá họa cho Thái tử."
"Khả năng khác, đứa bé không phải của Lương phi, nàng ta làm con trai người khác ngã chết."
Lâm Ấp Quận vương uống trà,
"Ta không hiểu nàng ta, nàng hiểu nàng ta, nàng nghĩ xem nàng ta là làm con trai mình ngã chết, hay là làm con trai người khác ngã chết."
Động tác uống trà của ta dừng lại, nghĩ đến lúc nàng ta mang thai bốn tháng, ta vô tình chạm vào bụng nàng ta, mềm nhũn.
Nhưng sau đó Hoàng hậu cô cô hỏi thái y, thái y xác nhận Lương phi thật sự có thai.
Chuyện này liền bỏ qua.
Cái bụng mềm như vậy, có khả năng thật sự là gối không.
"Hoàng hậu cô mẫu nói, viện chính xác nhận cho nàng ta, nhưng nếu thái y cũng là người của Lương phi thì sao?"
Lâm Ấp Quận vương nhìn ta một cái đầy ẩn ý,
"Nàng nói là Lưu thái y?"
Ta gật đầu.
Lưu thái y là thái y từ thời Tiên đế, ở trong cung rất nhiều năm.
"Vậy hoàn toàn có khả năng, Lưu thái y lúc trẻ, từng có chuyện với Bình Chiêu nghi của phụ hoàng ta, ta tận mắt nhìn thấy."
Ta không thể tin nổi nhìn hắn, Chàng chắc chắn?
Hắn trợn trắng mắt nhìn ta,
"Ta bịa đặt chuyện này làm gì, nàng coi ta là bà tám sao?"
"Lưu thái y tuy là người của Hoàng hậu cô mẫu, nhưng nếu Lương phi nắm được nhược điểm lớn như vậy của Lưu thái y, hoàn toàn có thể thao túng hắn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!