Sau khi ám vệ đi rồi, trong sân rất yên tĩnh, thị vệ đứng giữa, ba người chúng ta đều nhìn hắn.
Ta thì không sao, Thúy Quyên há hốc mồm không ngậm lại được.
Khụ khụ…… Thị vệ ho khan một tiếng,
"Cái đó, Quận vương vừa rồi cổ họng không thoải mái, ta thay hắn nói chuyện."
Tên mập lập tức phối hợp, Ưm ưm, u u u……
Ta thong thả nhìn hai người một cái, gật đầu nói,
"Đa tạ Quận vương và vị thị vệ này, cáo từ."
Chuyện nhỏ mà thôi.
U u u ưm……
Ta xoay người rời đi, Thúy Quyên ba bước ngoái đầu nhìn lại một lần, đợi đến khi về phòng, Thúy Quyên hạ giọng,
"Tiểu thư, hai người bọn họ chẳng lẽ là một đôi?"
Ta gõ đầu Thúy Quyên, Ngốc, ngủ đi!
16.
Lo lắng bất an chờ đợi hai ngày, thị vệ và tên mập đến.
"Kinh thành truyền đến tin tức, Thái tử bị giam cầm."
Ta đang uống trà, chén trà trong tay đánh rơi, trà nóng làm ta bỏng chân đau rát, thị vệ vội vàng lấy khăn tay tới,
"Ngươi sao vụng về như vậy, Trường Hỉ, gọi đại phu tới."
Tên mập đáp một tiếng đi ra ngoài, lại dừng lại nhìn thị vệ.
Thị vệ ho khan một tiếng, đang định đi, ta nắm lấy tay hắn hỏi:
"Là… là Thái tử làm Tứ hoàng tử ngã c.h.ế. t sao?"
Thị vệ kinh ngạc nhìn ta,
"Phải, lúc ấy trong phòng chỉ có Thái tử, Tứ hoàng tử bị sống sờ sờ ngã chết."
Lương phi, nàng ta thật độc ác.
Đều nói hổ dữ không ăn thịt con, nàng ta vậy mà lại dùng mạng của con trai mình để hãm hại người khác.
Thủ đoạn tự tổn hại tám trăm để g.i.ế. c địch một nghìn này, thật quá tàn nhẫn.
Ta muốn hồi kinh. Ta nhìn thị vệ, Ngươi có về không?
"Nàng muốn ta cùng nàng về?"
Phải! Ta nói.
Hắn ngẩn người, mặt đỏ tới tận mang tai, lẩm bẩm,
"Ngày nào cũng sai bảo ta làm việc, ta mới không nghe nàng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!