Chương 10: (Vô Đề)

14.

Ngày hôm sau ta liền bảo hắn cuốc đất cho ta.

"Cả mảnh này đều cuốc lên, ta muốn trồng hoa."

Thị vệ vác cuốc, mắt phượng trợn thành mắt hạnh,

"Trong nhà nhiều người như vậy, nàng cứ nhìn chằm chằm ta? Nàng cố ý chỉnh ta có phải không?"

"Ta là Quận vương phi, ngươi chỉ là một thị vệ, đáng để ta cố ý chỉnh ngươi sao?"

"Ta không làm, mệt c.h.ế. t đi được, hơn nữa chuyện này làm rồi cũng chẳng có ý nghĩa gì, ai muốn trồng hoa thì người đó cuốc đất."

Ta cũng không nói với hắn, nói với Thúy Quyên,

"Lấy sổ sách của ta đến đây, tiền tiêu vặt tháng này của Quận vương và vị thị vệ này đều khấu trừ hết."

Diệp Thư Vọng!

Thị vệ nắm chặt cuốc nghiến răng nghiến lợi, mặt đỏ bừng.

Ta nhướng mày nhìn hắn,

"Chỉ là một tên thị vệ, ngươi ngông cuồng quá rồi đấy?"

Nàng... Thị vệ nghiến răng,

"Ta cuốc, ta cuốc được chưa!"

Vậy mới đúng chứ. Ta dựng bàn ghế ở chỗ râm mát, vừa uống trà vừa hóng gió, nhìn hắn dưới ánh mặt trời chói chang cuốc đất mồ hôi nhễ nhại.

Đất rất cứng, rất khó cuốc, hắn cuốc vài cái liền ngẩng đầu trừng mắt nhìn ta.

Ta ung dung nhìn hắn, không nhịn được, cười phá lên.

"Trên đời này, tất cả những lời đồn đại đều không thể không kiểm chứng mà mù quáng tin tưởng." Ta nói.

Thúy Quyên không hiểu, thấy thị vệ không hiểu quy củ, chống nạnh đứng dưới bóng cây mắng.

Thị vệ tức giận ném cuốc đến chỗ ta đập bàn,

"Bảo nha hoàn của nàng câm miệng, nếu không ta lập tức ban c.h.ế. t nàng ta."

"Ta sợ quá đi, ngươi ban c.h.ế. t đi."

Nàng...

Thị vệ uống trà trên bàn ta, lại ngoan ngoãn quay về cuốc đất.

Ta phì cười, nhìn hắn ủy khuất, tâm trạng ta thật sự rất tốt.

"Tại sao Quận vương phủ lại nghèo như vậy?" Ta hỏi hắn.

"Ta nào biết, dù sao nghèo thì nghèo thôi."

Ta lắc đầu,

"Quận vương phủ không lớn, người hầu cũng không tính là nhiều, ta đã kiểm tra sổ sách, thu vào nhiều chi ra ít."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!