Chương 90: (Vô Đề)

Hạ Quân Bình vừa vào cổng đã thấy Lục Phong và hai huynh đệ Triệu Hoài An ngồi dưới giàn nho trong sân, không biết đang nói chuyện gì, ba người cười ha ha trông rất vui. Triệu Hoài Kỳ thấy Hạ Quân Bình vào, lập tức nhảy người lên, vui mưng nói

"Bình ca nhi! Bọn ta đang muốn tìm đệ đây, không ngờ đệ đã tự tới. Mau lại đây nhìn xem ai tới này!"

Lục Phong chậm rãi đứng lên, nhếch miệng nhìn Hạ Quân Bình. Từ biệt mấy năm, có vẻ Lục Phong hơi gầy hơn so với hồi trước, nhưng tinh thần rất tốt.

Hạ Quân Bình bỗng thấychột dạ, thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt Lục Phong, chỉ liếc một cái rồi lập tức cúi đầu, gượng cười chào

"Thì ra là Đại biểu ca tới, sao không nói trước với đệ một tiếng!"

Lục Phong chỉ cười, chờ ngồi xuống xong mới thong thả đáp

"Ta đi vội vàng, không kịp viết thư, cũng mới tới kinh thành sáng nay thôi, vừa vào kinh đã lập tức tới nhà cữu cữu. Nghe nói Bình ca nhi đang bận chuẩn bị thành thân nên ta không đi quấy rầy!"

Nhắc tới chuyện thành thân, Hạ Quân Bình càng thấy mất tự nhiên, nhếch miệng cười, đổi đề tài

"Biểu ca tính ở lại kinh thành?" Hạ Quân Bình hỏi.

Thành thật mà nói hắn không muốn gặp Lục Phong lắm, nên tất nhiên không thích Lục Phong ở lâu trong kinh thành, dù chuyện giữa Lục Phong và Trác Vân đã là của kiếp trước.

Có lẽ Lục Phong không nhớ, nhưng Hạ Quân Bình vẫn luôn thấy chột dạ, giống như sự tồn tại của Lục Phong đang không ngừng nhắc nhở hắn đã từng làm chuyện sai trái.

Hắn mới chân chính là người oan uổng!

Hạ Quân Bình nghĩ, đời này hắn chưa làm bất kỳ chuyện xấu nào cả!

"Đại biểu ca vẫn còn việc ở Ích Châu," Triệu Hoài An cười nói xen vào,

"Hai ba năm tới sợ rằng vẫn chưa dứt ra được."

Hạ Quân Bình nghe vậy lập tức đoán ra, không hỏi tới nữa, giả ngu nói

"Đại biểu ca còn ở Ích Châu? Đại Chu đã hết thời, còn chống được mấy năm đâu, đại biểu ca cần gì phải canh giữ ở đó! Lão thái gia cũng vậy, đi theo cẩu hoàng đế kia về phía nam làm chi, nếu sớm đi theo Yến vương, vương gia há có thể bạc đãi nhà họ Lục?"

Mặt Lục Phong hơi đỏ, Triệu Hoài Kỳ thì cười nói "Thì ra cũng có chuyện Bình ca nhi không biết! Nhà họ Lục đã sớm về phe Yến vương, lão thái gia đi theo về phía nam để làm nội ứng. Về phần Đại biểu ca, nếu ở lại Ích Châu, ngày sau tất có ích cho việc công thành của chúng ta.

Ta nghe nói Hồng tướng quân nam chinh bất lợi, đánh mấy năm rồi vẫn không có tin tức gì, nói không chừng phải chuyển hướng ra tay từ Thục Trung thôi!

"Triệu Hoài An liếc Triệu Hoài Kỳ một cái, dặn"Đệ nhỏ giọng một chút, chớ để người ngoài nghe được!

"Triệu Hoài Kỳ vô tư đáp"Trong nhà mình sợ cái gì!

Ở đây chỉ có ba huynh đệ chúng ta, lời này còn có thể truyền ra ngoài?

"Hạ Quân Bình cười giảng hòa,"Biểu ca nói rất đúng, đều là người một nhà!" Dứt lời, hắn lại hỏi thăm Lục Phong tình hình mấy người quen cũ ở Ích Châu. Lục Phong cũng khách sáo trả lời. di; ưễn. đàn, lê/quưý,đ; ưôn Hai người dù luôn cười nhưng lại lộ vẻ xa cách rõ ràng.

Đừng nói Triệu Hoài An, ngay cả người luôn vô tư như Triệu Hoài Kỳ cũng thấy không thích hợp, nhiều lần muốn mở miệng hỏi, lại bị Triệu Hoài An nháy mắt ngăn cản.

Hạ Quân Bình không ở Triệu phủ lâu, đưa thiệp cho Triệu lão gia xong là lập tức cáo từ, thậm chí còn không hỏi nhiều một câu rốt cuộc Lục Phong đến kinh thành là vì chuyện gì. Đợi sau khi Hạ Quân Bình đi, Triệu Hoài Kỳ mới tò mò hỏi Lục Phong,

"Đại biểu ca và Bình ca nhi có hiểu lầm? Sao Bình ca nhi lại lạnh nhạt như vậy?"

Lục Phong nhíu mày, lắc đầu, cười khổ nói Ta cũng không biết. Xưa nay Lục Phong vốn rất nhạy bén, nên nhận thấy rất rõ thái độ của Hạ Quân Bình, trước kia trong mắt Hạ Quân Bình có phòng bị và cảnh giác, nay lại biến thành cố ý xa lánh, thậm chí cự tuyệt nhìn thẳng vào mắt, luôn cúi đầu tránh đi tầm mắt của hắn.

"Bình ca nhi sắp thành thân à?"

Lục Phong nói xong trầm mặc một hồi, rốt cuộc lại nhịn không được, mở miệng hỏi

"Cưới tiểu thư nhà nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!