Chương 89: (Vô Đề)

Hai năm qua, Hạ Quân Bình được thăng liền mấy cấp nên bị rất nhiều người dòm ngó. Vì chuyện hắn đánh tên đạo sĩ thúi kia, qua ngày hôm sau đã bị Ngự sử tố cáo hắn ỷ thế hiếp người, cậy mạnh vô lễ. Yến vương cười hì hì ném sổ con cho Hạ Quân Bình.

Hạ Quân Bình sờ sờ mũi, vẻ mặt chán ghét

"Mấy Ngự sử này nhàn rỗi không có việc gì làm, chỉ biết đi làm phiền người khác! Nếu là hắn, bị người ta chỉ vào mũi mắt, thần không tin hắn còn có thể bình tĩnh được!"

Yến vương gật đầu phụ họa, bất đắc dĩ nói

"Mấy tên mọt sách cổ hủ này cả ngày chỉ biết bới móc, luôn ước gì ngày nào đó ta giận quá giết bọn hắn để bọn hắn có dịp thể hiện tinh thần trung nghĩa can đảm, không sợ cường quyền của mình! Hừ, bổn vương sẽ không mắc chiêu đâu!"

Nói xong Yến vương lại thưởng cho Hạ Quân Bình nửa năm bổng lộc.

Bổng lộc cũng không giúp Hạ Quân Bình nuốt trôi cục tức này. Vừa về phủ, hắn lập tức phái người kiếm mấy tên côn đồ giả làm đạo sĩ tới trước cửa nhà Lưu Ngự sử nói mấy lời xúi quẩy, khổ nổi Lưu Ngự sử lại không dám đi ra đuổi người, giận tới mức phải nằm trên giường hai ngày, đến ngày thứ ba lại đệ sổ con cho Yến vương tố cáo.

Hạ Quân Bình liều chết không nhận. Lưu Ngự sử không có chứng cớ, lại bị Hạ Quân Bình mỉa mai mấy câu, nhất thời luống cuống, sau cậy vào mình lớn tuổi, không biết sống chết xông lên đòi đánh Hạ Quân Bình.

Yến vương thuận thế lôi hắn ra ngoài, còn mượn cơ hội này dặn dò hắn ở trong phủ dưỡng bệnh cho tốt, không có việc gì thì đừng đi ra ngoài.

Xảy ra chuyện như vậy, bá quan văn võ đều rõ ràng, Hạ Quân Bình đang được hoàng thượng coi trọng, là người không thể đắc tội, nên không dám chọc vào nữa.

Triệu thị nghe tin, vô cùng lo lắng, bèn tìm Ngô Thân nói

"Bình ca nhi có phải đã làm hơi quá không? Hay là chàng kiếm dịp nào đó nói Bình ca nhi một tiếng, làm người phải có lòng khoan dung, để ngày sau nó đừng như vậy nữa, tuy vương gia không nói gì, nhưng khó chắc trong lòng sẽ không thấy nó quá mức!"

Ngô Thân vừa lật cuốn Lễ ký trong tay vừa ung dung đáp

"Bình ca nhi làm vậy là rất thông minh! Nàng đứng lo lắng!" d,'iễn. đàn. lê/qkuý. đôn Ngô Thân thấy Triệu thị vẫn lo lắng không thôi bèn giải thích

"Bình ca nhi còn trẻ lại lập được công lớn, giữ chức cao, lại thân với thế tử, nếu quả thật Bình ca nhi cứ theo khuôn phép không để người ta bắt được nhược điểm, vương gia mới thật kiêng kỵ, nay tùy ý làm bậy, ngược lại lại khiến vương gia yên tâm."

Triệu thị không ngốc, nghe Ngô Thân nhắc, lập tức suy nghĩ cẩn thận, suy nghĩ một lúc lâu, lại hỏi

"Chàng nói Bình ca nhi có phải là cố ý không?"

Ngô Thân nhếch môi cười không lên tiếng.

Triệu thị thấy Ngô Thân ra vẻ thần bí, không hỏi tới nữa.

Sắp tới ngày thành thân nên trông Hạ Quân Bình lúc nào cũng vui tươi hớn hở. Yến vương nhiều lần giao việc, đều bị hắn tìm mọi cách lấy cớ, cuối cùng còn đệ một quyển sổ con nói là mình đang vội chuẩn bị thành thân, muốn sứt đầu mẻ trán, lại tính ba năm ôm hai đứa, nên xin vương gia cho hắn nghỉ mấy năm.

Yến vương vừa tức vừa buồn cười, kêu hắn vào phủ hung hăng mắng hồi lâu, mới thả người về.

Nào có lý đó! Hạ Quân Bình nằm dài trên tháp trong phòng khách nhà Trác Vân oán trách,

"Thật quá đáng! Ta năn nỉ muốn rách miệng vương gia mới đồng ý cho ta nghỉ nữa năm, còn nói chờ thành thân xong phải đi đánh giặc. A Vân nàng đi nói với vương phi giúp ta đi, nếu nương nương mở miệng, chắc chắn vương gia sẽ đáp ứng thôi!"

Trác Vân lột một quả nho nhét vào miệng Hạ Quân Bình, xong tự lột cho mình một quả khác, thong dong nói

"Không phải lúc trước chàng rất thích đánh giặc sao, giờ lại không muốn đi nữa à?"

Đi làm gì!

Hạ Quân Bình nheo mắt hưởng thụ, tiếp tục oán than

"Vương gia chỉ biết đưa ra mấy cái ý tưởng không đâu! Không phải ta nói chứ, mấy tên tướng quân kia chỉ biết lo làm sao để chiếm được công, làm gì còn tinh thần đáng giặc! Hơn nữa Trường Giang khó công, kéo tới năm ba năm là ít! Cần gì phải lãng phí thời gian theo bọn hắn đi góp vui?!"

Đời trước đúng là trận đánh này kéo dài rất nhiều năm. Trác Vân cúi đầu nhìn Hạ Quân Bình, mỉm cười gật đầu

"Không đi cũng được, ta nghe nói Hồ tướng quân và Ninh quận công rất thân, nếu chàng đi, chỉ sợ cũng chỉ ngồi không. Để ta đi nói với vương phi một tiếng, chắc sẽ không bác ý của chàng!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!