Chương 48: Xác lập vị thế

Việc phụ huynh đến rút học phí vẫn tiếp tục xảy ra nhưng Thẩm Tư Ninh không ngăn cản, cậu chỉ yêu cầu người phụ trách tăng cường tuyển sinh để bù đắp số học sinh đã mất, trông như không còn cách nào khác.

Liêu Kỳ Đông vẫn không rõ cụ thể Thẩm Tư Ninh đã làm gì, anh chỉ nghe người mà cậu nhờ vả kể lại rằng Thẩm Tư Ninh đưa anh ta vài trăm tệ và một giỏ trái cây, bảo anh ta cố ý đâm nhẹ vào đuôi xe một người, nhớ là tuyệt đối không được làm ai bị thương hay làm xe hỏng nặng, chỉ cần làm tróc sơn một chút là được.

Còn vài tháng nữa là đến kỳ thi, những người muốn được cộng điểm sẽ tận dụng khoảng thời gian này để tăng tốc ôn luyện, lịch học vì thế cũng kín mít, Thẩm Tư Ninh bắt đầu bận rộn hơn.

Trong thời gian này, Liêu Kỳ Đông có về thăm vài lần nhưng đều rất vội, chỉ kịp ăn một bữa, giặt ít quần áo, ôm nhau hôn vài cái rồi lại phải đi.

Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi từ xuân sang hè.

Về phía học sinh của Thẩm Tư Ninh, cậu sắp xếp cho giáo viên dẫn các em đến thành phố lớn để dự thi, tất cả hồ sơ đều chuẩn bị kỹ càng, thi xong lại đưa các em về.

Thời gian trôi nhanh, sau khi thi xong các giáo viên đưa học sinh trở về, phụ huynh ai nấy đều vui mừng đón con, Thẩm Tư Ninh cho giáo viên nghỉ ngơi nửa tháng.

Kết quả thi cũng có rất nhanh, một số em điểm thấp, không đậu; nhưng cũng có không ít em đạt được thành tích tốt. Theo lời Liêu Kỳ Đông, Thẩm Tư Ninh mời hẳn một đội trống kéo băng rôn đi khắp huyện để ăn mừng.

Chia sẻ tin vui với mọi người.

Sau đợt đó, số phụ huynh đến đăng ký cho con học tăng vọt, đông hơn cả dịp khuyến mãi khai trương đầu năm. Tất cả nhân viên đều bận tối mặt, đặc biệt là các giáo viên phụ đạo, lịch học trong hè gần như kín hết.

Bên phía mỏ than của Liêu Kỳ Đông dần đi vào ổn định, anh không còn phải giám sát sát sao nữa, lúc anh quay lại, mọi việc bên Thẩm Tư Ninh đã đâu vào đó.

Liêu Kỳ Đông vừa từ mỏ than trở về, không báo trước mà lái xe thẳng đến trung tâm của Thẩm Tư Ninh.

Vừa đến nơi, anh tình cờ nghe chú bảo vệ đang kể cho nhân viên mấy chuyện mới xảy ra trong huyện, nói năng vô cùng hào hứng, nước bọt bắn tứ tung.

"Chỗ mấy cô giáo kia cũng đưa học sinh đi thi, ai ngờ đến nơi mới phát hiện học sinh không được phép dự thi, vì trung tâm đó không được cấp phép, học sinh cũng chẳng có hồ sơ gì cả, tưởng cứ đi là được thi ấy!"

"Rồi sợ phụ huynh làm to chuyện nên thuê người giả làm giám khảo, dẫn bọn nhỏ đi thi cho có, lúc về còn dám báo với phụ huynh là mấy đứa rớt hết."

"Không biết sao lại bị lộ, phụ huynh kéo tới chất vấn mới phát hiện trung tâm đó có giấy phép gì đâu, giáo viên thì tay ngang, chỉ biết qua loa đã dạy người ta, học sinh chẳng được gì mà chỉ tốn tiền."

Liêu Kỳ Đông nghe xong liền hỏi tiếp hậu quả ra sao.

"Phụ huynh giận lắm chứ! Họ hè nhau đập phá trung tâm, thay phiên nhau đến chặn cửa yêu cầu đền bù, mà phải bồi thường gấp đôi mới chịu!"

"Sau đó ông chủ Thẩm vì thương tình nên tuyên bố sẽ giúp sắp xếp cho các em không thi được đi thi lại ở nơi khác, hoàn toàn miễn phí, nhưng có đậu hay không phải dựa vào năng lực của từng em thôi."

Liêu Kỳ Đông nghe xong liền lên lầu tìm Thẩm Tư Ninh.

Không thấy cậu đâu, anh hỏi nhân viên lễ tân thì được biết dạo gần đây ông chủ không đến, đang ở nhà nghỉ ngơi.

Nghe vậy, anh không vội về nhà mà lái xe đến một nơi khác, lúc đến nơi, cảnh tượng anh thấy là một căn nhà hoang vắng.

Tầng lầu từng là nơi dạy học giờ đây cửa bị đập phá tan nát, bên trong bị phun sơn đầy tường, chẳng còn sót lại gì.

Mấy người bán hàng dưới lầu nói chủ trung tâm đó đã bán hết đồ đạc có giá trị trong nhà, còn vay thêm tiền bên ngoài để trả lại hết học phí cho phụ huynh.

Thế mà vẫn còn có người không chịu buông tha, cứ cách vài ngày lại đến kiếm chuyện, cuối cùng cả gia đình đành phải chuyển đi nơi khác làm thuê trả nợ.

Trong mấy tháng qua, Thẩm Tư Ninh âm thầm dạy cho Liêu Kỳ Đông rất nhiều điều, đến giờ anh đã hiểu rõ những gì cậu đã làm.

Thẩm Tư Ninh không gây rối cũng không giải thích nhiều, chỉ lặng lẽ chờ đợi, đợi đến lúc đối phương tưởng rằng đã thắng lợi, cậu liền ra tay rút sạch mọi nền móng.

Và trong suốt quá trình đó, ngoài bản thân cậu ra, không ai biết người thao túng đứng sau chính là Thẩm Tư Ninh.

Cậu an toàn ẩn mình trong bóng tối.

Liêu Kỳ Đông lái xe về nhà nhưng không thấy Thẩm Tư Ninh đâu, đành gọi điện hỏi cậu đang ở đâu, Thẩm Tư Ninh đáp rằng cậu đang ăn cơm dưới lầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!