Chương 47: (Vô Đề)

"Đừng cho rằng không có gì to tát." Dường như là Minh Hoa Chương hiểu được họ đang nghĩ gì, hắn thản nhiên nói: "Bắt đầu kể từ khi các ngươi chọn bước trên con đường này, thì các ngươi đã chọn đi ngược lại với quang minh lỗi lạc rồi. Một khi các ngươi để lộ hành tung của mình, dẫn tới việc nhiệm vụ bại lộ, thì chẳng khác nào các ngươi đang đưa các chiến hữu cùng thi hành mệnh lệnh với các tìm đến cái chết.

Dù có may mắn hoàn thành nhiệm vụ đi chăng nữa, thì sau khi trở về, các ngươi cũng sẽ bị Huyền Kiêu Vệ hỏi trách. Bản thân các ngươi chết thì không sao, nhưng người nhà thì sao?"

Cuối cùng thì câu nói này cũng đã khiến cho tất cả mọi người trầm mặc. Hàn Hiệt thấy bầu không khí hơi căng thẳng thì cười nói: "Trung lang tướng, bọn họ chỉ vừa mới tới đây thôi, vẫn còn là một đám chim non, sau này vẫn phải huấn luyện từ từ, đừng dọa bọn họ. Ta biết mấy người các ngươi đều có xuất thân tôn quý, từ nhỏ đã thấm nhuần nhân nghĩa lễ thư mà trưởng thành.

Nhưng, kể từ đây trở về sau, trước hết, các ngươi phải thay đổi một quan niệm."

"Giấu giếm, nói dối người bên cạnh cũng không phải là vì không tin, mà là vì để chịu trách nhiệm. Vì tín nghĩa của mình mà không để ý tới tính mạng của người khác là cái nghĩa của kẻ thất phu, vì tín niệm trong lòng mà bằng lòng bị người khác hiểu lầm, xuyên tạc, thậm chí nhục mạ, thì mới thật sự là cái nghĩa của quốc gia."

Hàn Hiệt nói xong thì nhìn liếc qua những thiếu niên đang ngồi bên dưới, buông tiếng thở dài xuất phát từ tận đáy lòng: "Các ngươi đều là nhân tài do tự tay ta tìm ra được, ta hy vọng rằng, sẽ có một ngày nào đó ta có thể nhìn thấy các ngươi trưởng thành và trở thành trụ cột của đất nước."

Minh Hoa Thường thầm bĩu môi trong lòng, Minh Hoa Chương đóng vai ác, Hàn Hiệt đóng vai tốt. Hai người này đã phối hợp lại để đánh một trận như vậy rồi, nếu bọn họ còn không vừa lòng thì có nghĩa là bọn họ không hiểu đạo lý, không phải là hạng người có tín có nghĩa.

Nhậm Dao vẫn có cảm giác mình đã bị chơi xỏ, nàng ấy hỏi: "Cho nên, việc các ngài bảo ta rời khỏi Thần Đô chỉ là một cuộc khảo sát thôi ư?"

"Tất nhiên là không phải thế rồi." Hàn Hiệt nói: "Huyền Kiêu Vệ chưa nhàn rỗi đến mức đó đâu. Lý do để rời kinh đều là do Huyền Kiêu Vệ tỉ mỉ sắp đặt dựa trên tình hình của mỗi người các ngươi. Việc các ngươi gia nhập Huyền Kiêu Vệ có nghĩa là các ngươi sẽ có thân phận thứ hai. Nhưng các ngươi nhất định phải tiếp tục đóng vai chính bản thân mình cho thật tốt, không để cho bất kỳ một kẻ nào chú ý đến mình, tốt hơn hết là bề ngoài trông thường thường không có gì lạ, không có đặc điểm đặc biệt nào.

Lý do các ngươi rời khỏi Thần Đô là giả, nhưng hành tung lại là thật. Sau này sẽ có người ngụy tạo dấu vết ở Trường An giúp các ngươi, rồi sau đó gửi tin tức theo định kỳ về Thần Đô."

Hàn Hiệt nhìn về phía Nhậm Dao, nói: "Giống như Nhậm tiểu thư vậy. Hôm nay, trong thành Trường An [*] sẽ có một nữ tử xin vào võ quán, thường ngày cứ ru rú trong nhà, ham mê luyện võ. Huyền Kiêu Vệ sẽ vô ý truyền tin tức này đến tai Bình Nam Hầu lão phu nhân. Còn chuyện sau này phải che giấu trước mặt lão phu nhân thế nào thì phải xem chính bản thân ngươi đã."

[*] Trong raw là Lạc Dương nhưng tác giả lấy lý do là đến Trường An học võ, vậy nên, mình xin sửa lại là "Trường An" thay vì "Lạc Dương" như trong raw nhé.

Minh Hoa Thường hiểu rõ, Trường An sẽ có thêm một nương tử tập võ, Đức Nghiệp quan cũng sẽ thêm một nữ quan, chẳng qua là, hai người kia không phải Nhậm Dao và Minh Hoa Thường. Còn về phần Giang Lăng… bản thân hắn là do phụ thân hắn đưa vào Huyền Kiêu Vệ. Chắc chắn Giang An Hầu cũng đã hiểu rõ, sẽ biết giả câm vờ điếc, thậm chí là ông ấy còn sẽ chủ động che giấu hành tung giúp cho Giang Lăng.

Minh Hoa Thường không nhịn được mà nói: "Vậy thì phiền toái quá."

Không ngờ là Hàn Hiệt lại gật đầu, ông ta nói: "Không sai, lý do chuẩn bị cho ngươi là phức tạp nhất. Đức Nghiệp quan có quan hệ chặt chẽ với kinh thành, chỉ riêng việc dàn xếp giúp ngươi đã hao phí không ít nhân lực. Muốn một vị tiểu nương tử có gia cảnh giàu có, phụ mẫu yêu chiều như ngươi biến mất khỏi Thần Đô mà thần không biết quỷ không hay, thì thực sự là quá sức khó khăn."

Minh Hoa Chương ở bên cạnh lạnh lùng nói tiếp: "Bình thường thì loại người này cũng sẽ không chịu suy nghĩ thật kỹ càng mà cứ nhất quyết phải gia nhập Huyền Kiêu Vệ."

Minh Hoa Thường như mất tiếng ngay khắc ấy, nàng chỉ đành yên lặng cúi đầu giả điếc. Nàng cũng có muốn như thế đâu, nếu nàng là tiểu thư thật của Minh gia thì có điên nàng mới bỏ qua tháng ngày thoải mái chỉ để chạy tới đây chịu khổ, chịu nguy hiểm.

Giang Lăng bẻ ngón tay tính toán, rồi hắn ta nói: "Vì để huấn luyện ba người mới chúng ta mà phải thả ba nhân viên cũ đi đóng vai chúng ta, thêm cả việc có rất nhiều người ở trong bóng tối lặng lẽ truyền ra những tin tức giả, thế này thì không có lời lắm nhỉ?"

"Cho nên, các ngươi nhất định phải phát huy được năng lực của mình, năng lực ấy phải vượt xa một thám tử bình thường, chỉ có thế thì mới không phụ một phen trắc trở này." Hàn Hiệt nhìn những người trẻ tuổi bên dưới một lượt, ông ta cười nói: "Ta tin chắc rằng các ngươi sẽ không khiến ta thất vọng."

Minh Hoa Thường không dám ngẩng đầu lên, nàng chỉ lặng lẽ nhếch miệng. Xem ra là nàng sẽ phải khiến cho Hàn Hiệt thất vọng rồi, nàng vào Huyền Kiêu Vệ chỉ vì kiếm cơm, cho đến bây giờ, mục tiêu cao cả nhất trong cuộc đời nàng đã trở thành hiện thực rồi, cố gắng làm việc ấy à? Không có khả năng đó đâu, nàng chỉ làm qua loa qua quýt, miễn là đừng bị "đá" đi là được rồi.

Hàn Hiệt cũng không biết tiếng lòng của Minh Hoa Thường ngay trong thời khắc này, ông ta vẫn còn đang đắm chìm trong những kỳ vọng hết sức tươi đẹp, vẻ mặt ông ta cũng hòa nhã hơn rất nhiều, ông ta nói: "Trong kỳ khảo sát lần trước, biểu hiện của các ngươi đều vượt xa những gì ta mong muốn. Lúc đầu ta chỉ nghĩ rằng, các ngươi chỉ cần hỗ trợ cho Trung lang tướng một tay, không gây thêm phiền phức gì là đã không tệ rồi. Không ngờ là các ngươi lại độc lập tra ra chân tướng. Cho nên Huyền Kiêu Vệ đặc biệt thu nhận cả ba người các ngươi."

Minh Hoa Thường nhíu mày, nàng khẽ hỏi: "Hóa ra mỗi lần sát hạch chỉ chọn một người thật à?"

"Tùy vào lựa chọn của các ngươi." Hàn Hiệt vẫn mang dáng vẻ rất dễ nói chuyện ấy, ông ta kiên nhẫn giải đáp: "Nếu như các ngươi đều chiến đấu một mình, tàn sát lẫn nhau thì người chiến thắng cuối cùng sẽ vượt qua kỳ sát hạch, sau này các ngươi cũng chấp hành nhiệm vụ một mình. Nếu như các ngươi lựa chọn hợp tác, thì một khi nhiệm vụ thất bại, sẽ không phân chia ưu khuyết điểm ra cho mỗi người, mà các ngươi sẽ bị đào thải cùng nhau.

Rất ít trường hợp người mới hợp tác cùng nhau và có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng khi tất cả đã cùng thăng cấp, về sau, trong lúc huấn luyện, các ngươi sẽ được ngầm mặc định là một tổ, sẽ làm nhiệm vụ cùng nhau."

"Kể từ khi Huyền Kiêu Vệ được thành lập cho tới nay, chỉ có ba tổ người mới là được thăng cấp cùng nhau." Hàn Hiệt chỉ về phía đối diện, nói: "Một tổ là đội trưởng của các ngươi và Tạ Tế Xuyên, một tổ là một đôi huynh muội, tổ còn lại chính là ba người các ngươi."

Hàn Hiệt vuốt râu, chậm rãi cười: "Nhưng thành viên của hai tổ kia đã có tình nghĩa thâm hậu từ trước, chỉ có ba người các ngươi là trước đó hoàn toàn không quen biết nhau, ấy vậy mà các ngươi vẫn có thể hợp tác mà không giấu giếm nhau một chút nào, thật đúng là xích tử chi tâm [*] mà."

[*] Xích tử chi tâm dịch ra là cái tâm của em bé sơ sinh, bắt nguồn từ lời dạy của Mạnh Tử về phương pháp dưỡng tâm, luyện khí để tu dưỡng nên bậc quân tử. Em bé sơ sinh thì sẽ không có thất tình lục dục, đói thì đòi ăn, khát thì đòi uống, vô tư vô lự, không suy nghĩ tính toán, tâm không khởi lên một tư dục nào cả. Mình nghĩ, ở đây Hàn Hiệt đang muốn khen ba người họ tâm sáng trong, không vì lợi ích hay ham muốn mình mà chọn hại người khác. (Mình tham khảo từ wordpress "Triết học đời sống", bài viết có tựa đề "Phương pháp dưỡng Tâm, luyện Khí của Mạnh Tử – Mạnh Tử chi Tâm học", các bạn có thể tham khảo thêm nhé)

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net

Tạ Tế Xuyên nghiêng đầu, tốt bụng phiên dịch cho bọn họ hiểu: "Ý của Hàn tướng quân là, các ngươi ngu nhất."

"Nói cũng đừng nói thẳng ra thế, làm mất hòa khí." Hàn Hiệt cười nói: "Ba người các ngươi thật thà, Trung Lang tướng và Tạ Tế Xuyên lại quá đa nghi, vừa hay cho các ngươi ở chung với nhau để điều hòa lại. Sau này, năm người các ngươi sẽ hợp thành một tổ, tên là Huyền Vũ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!