Chương 7: (Vô Đề)

Trước đó, chúng ta đã nói đến, trên đường đến nơi thác nước, nhóm người Kim Bất gặp phải sự tấn công của bầy rắn, Trần Cáng Tử bất hạnh tử vong. May thay trên người Kim Thập Tam có viên xà đan trấn áp bầy rắn, mọi người mới thoát được cảnh hiểm nguy.

Khi cả nhóm đến nơi, Kim Bất Hoán tính toán được rằng cây sâm báu ở trong cái hang phía sau thác nước, và sẽ đích thân đi hái cây sâm đó. Kim Thập Tam không yên tâm để cha đi một mình, nên cũng đi theo vào trong thác nước.

Hai cha con trải qua nguy hiểm, rồi bất ngờ hái được một cây sâm hiếm nhất trong giới sâm,

"Thần Long Nhị Trụ Hương".

Mọi người quá đỗi vui mừng, đang nghĩ đến việc sẽ kiếm được bộn tiền và chia đều số tiền đó theo đầu người, như vậy mọi người sẽ có đủ tiền chi tiêu cho sinh hoạt hết nửa đời sau, thì Kim Bất Hoán lại nói, lần này sẽ thay đổi quy tắc chia hoa hồng.

Mọi người nghe xong lời của Kim Bất Hoán, không ai lên tiếng. Lý Đại Hào Tử mấp máy môi định nói nhưng lại thôi. Theo quy tắc, mọi thu hoạch của mỗi lần phóng sơn, đều sẽ cho thủ lĩnh chia đều cho mọi người.

Đương nhiên, trong giới còn có một tỷ lệ phân phối thô, nhưng nói chung, thủ lĩnh chắc chắn là người sẽ được hưởng nhiều nhất. Nhưng Kim Bất Hoán là người hào phóng, mấy năm nay đều chia đều cho đám anh em của mình. Vì thế, cho dù lần này ông đề nghị ăn hơn một chút thì mọi người cũng không ai có ý kiến.

Kim Bất Hoán nhìn mọi người, cười khà khà:

"Mấy anh em làm sao thế? Sao trông ai cũng buồn rười rượi như vậy?"

Lưu Lão Muộn nói:

"Bá đầu, ông là nòng cốt của anh em bọn tôi, củ"Thần Long Nhị Trụ Hương

"này cũng là ông và Thập Tam mạo hiểm tính mạng mới hái được. Ông nói chia thế nào thì chia thế ấy, chúng tôi không có ý kiến gì."

Kim Bất Hoán xua tay, nói: "Mọi người nghe tôi nói hết đã. Hiện tại chúng ta có tất cả bảy người, theo quy tắc thì người thấy có phần, đương nhiên sẽ chia đều thành bảy phần. Nhưng chúng ta không thể quên người anh em đã chết, tất nhiên là cũng sẽ có phần của Cáng Tử.

Nhà của Cáng Tử còn có vợ con, sau này không còn nơi nương tựa, nên xứng đáng được nhận phần hơn. Ta muốn đem phần của Thập Tam chia cho cậu ấy.

Thập Tam…

"Ông quay đầu nói với Kim Thập Tam:"Con không có ý kiến gì chứ?

"Kim Thập Tam nói to:"Con không có ý kiến!

"Đọc Full Tại Truyenfull. vision Trần Côn Tử:"Bá đầu, tuy là anh trai tôi đã chết, nhưng ông vẫn nhớ chia phần cho anh ấy, như vậy là đủ để thấy ngài là người nhân nghĩa và công bằng.

Nhưng Thập Tam theo ông vào sinh ra tử mới hái được củ sâm này, ông lại lấy phần của thằng bé để chia cho anh trai tôi, quả thực là không thích hợp lắm.

"Kim Thập Tam lớn tiếng nói:"Chú Côn Tử, chú đừng nói nữa, là cháu tự nguyện đem phần của cháu nhường cho chú Cáng Tử. Nếu không phải là chú ấy đẩy cháu lên cây trước thì chú ấy cũng sẽ không gặp nạn giữa bầy rắn, thậm chí còn mất mạng.

Cháu đem phần của mình cho vợ chú Cáng Tử và các em, đó cũng điều cháu nên làm.

"Kim Bất Hoán nhìn Kim Thập Tam, tán thưởng mà gật đầu. Ông nói tiếp với mọi người:"Lần này, Nhá Mại cũng xem như mất nửa mạng, đoán không chừng khi trở về phải tĩnh dưỡng cỡ nửa năm.

Phần của tôi, khi quay về sẽ lấy một ít chia cho Nhá Mại, xem như là bồi thường cho chú ấy.

"Hồ Nhá Mại vốn đang nằm nghỉ ngơi lấy lại sức, nghe thấy Kim Bất Hoán nói vậy, liền mở mắt ra, rồi cố gắn ngồi dậy, nói:"Không được, không được! Tôi có thể nhận được phần của mình là đã thỏa mãn lắm rồi, sao có thể chiếm lời từ phần của ông được!

Cha con hai người cứ như vậy, thì còn lại được bao nhiêu chứ?

"Kim Bất Hoán cười nói:"Cậu mau nằm xuống cho ta! Quy tắc trong giới, mọi thu hoạch đều do bá đầu chia chác? Ta đã nói vậy rồi, thì cứ quyết định vậy đi! Chúng ta đã hái được củ

"Thần Long Nhị Trụ Hương" này, cho dù chỉ được phần ít, nhưng cũng đủ ăn uống cả đời.

Mọi người không cần thấy tiếc thay cho ta và Thập Tam.

"Mọi người nhìn hai cha con họ đầy cảm kích, liền không ai ý kiến gì nữa. Kim Bất Hoán lại nói:"Vì chúng ta đã hái được củ

"Thần Long Nhị Trụ Hương", nên giờ có thể xuống núi rồi. Vòng về đường cũ, chỉ sợ sẽ phải đi qua khu vực quỷ đả tường, không có kim phượng hoàng dẫn đường, không biết chúng ta có thể ra khỏi đây không nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!