Hạ Hạm đi thang máy của công ty Duyệt Tinh, đẩy cửa văn phòng ra thì đã thấy Lý Mỹ Tầm đang ở bên trong xử lý văn kiện. Thấy cô đi vào, Lý Mỹ Tầm liền thấp thỏm nói: "Hạ chủ tịch bảo tôi đưa báo cáo mấy tháng gần đây đến cho Hạ phó tổng ở đó."
Hạ Hạm gật đầu: "Đi đi."
"Vậy cô…"
"Sau này tôi sẽ không ở đây nữa. Về sau cô sẽ đi theo Hạ Cảnh."
Lý Mỹ Tầm há hốc miệng, cuối cùng cũng không nói gì thêm. Cửa phòng đóng lại, trong văn phòng chỉ còn lại một mình Hạ Hạm. Hạ Hạm ngơ ngác đứng trong phòng, nhất thời không biết phải làm gì, cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên, kéo suy nghĩ của cô trở lại.
Hạ Hạm không phản ứng, tiếng gõ cửa bên ngoài lại vang lên vài tiếng, sau đó cửa bị đẩy ra.
"Tại sao em ở trong phòng mà không lên tiếng?"
Là giọng của Hạ Cảnh.
Hạ Hạm không nói gì, Hạ Cảnh liền đi vào: "Anh mới đi ra khỏi phòng ông nội. Sao em lại ầm ĩ với ông? Tạm thời, anh sẽ trông coi Duyệt Tinh giúp em, chờ xử lý xong chuyện này, anh sẽ trả lại cho em."
Cuối cùng, Hạ Hạm cũng ngẩng đầu nhìn anh ta, cười lạnh một tiếng: "Chúc mừng anh, quyền lực trong tay anh lớn hơn rồi."
Mặt Hạ Cảnh có vẻ không thoải mái: "Sao em cứ như vậy thế? Anh thật lòng an ủi em mà em còn châm chọc anh?"
Hạ Hạm: "Vậy em nên nói gì?"
"Anh thật sự không hiểu vì sao từ nhỏ đến giờ, em luôn coi anh như kẻ thù? Anh làm gì có lỗi với em chưa? Huống chi, chúng ta là anh em, là anh em với nhau thì có cần phải như thế không?"
Hạ Hạm không muốn nói chuyện với anh ta. Đúng là Hạ Cảnh không làm gì có lỗi với cô. Khi còn nhỏ, anh ta cũng rất chăm sóc cô. Ở bên ngoài, cô bị người ta bắt nạt, anh ta cũng sẽ giúp đỡ. Nhưng càng ngày càng lớn, dần dần cảm nhận được ông nội thiên vị anh ta, cho dù Hạ Cảnh không làm gì có lỗi với cô, nhưng cô cũng mất dần tình cảm với anh ta.
Hạ Cảnh hừ một tiếng: "Lại trưng ra cái bộ mặt này. Anh đúng là ngu mới đến an ủi em."
Hạ Cảnh rời đi, trong phòng lại yên tĩnh trở lại.
Hạ Hạm lấy điện thoại ra, tìm kiếm từ khóa trên trang web. Chỉ mấy giờ ngắn ngủi, chuyện của khách sạn Duyệt Tinh dần dần lên men, sức nóng mãi không giảm xuống. Có người đã bới ra chuyện Hạ tổng của Duyệt Tinh chính là Hạ Hạm, đương nhiên cũng đào ra được Hạ Hạm chính là người vợ khiêm tốn của Hàn Mặc Nhiễm.
"Thật sự không thể tin nổi, trước giờ tôi vẫn biết lão đại và vợ anh ấy bạn học, rõ ràng là hai người yêu nhau từ cao trung cho đến giờ, tình yêu thật đẹp đẽ. Không ngờ, Hàn phu nhân còn đi thích người khác, tôi không tin! Không tin!"
"Lão đại cũng thật đáng thương! Mấy ngày trước, anh ấy còn lên truyền hình bày tỏ tình cảm với vợ mình. Vậy mà chỉ trong chớp mắt đã bị cho đội nón xanh."
"Chẳng lẽ vợ lão đại ngoại tình mà không tiếc à, lão đại là ai chứ?"
"Thật ra tôi không tin chuyện này. Tôi nghĩ chắc lão đại và vợ anh ấy bị người ta gài bẫy thôi. Hiện giờ, công ty lão đại càng ngày càng phát triển, lĩnh vực khoa học kỹ thuật cũng đang chiếm vị trí hàng đầu, vậy nên cũng có rất nhiều người đỏ mắt."
"Như lầu trên, tôi cũng cảm thấy chuyện này vô cùng quái dị, dường như cô người mẫu kia cố ý lăng xê, cũng có thể là do bị người ta lợi dụng."
"Tôi cảm thấy không có khả năng đó. Không phải có bài viết nói cô người mẫu đó mang thai sao? Nếu như không bị ép buộc thì chắc chắn người mang thai sẽ không tự sát đâu."
Thật ra Hạ Hạm và cô người mẫu kia cũng đã từng gặp mặt, là ở trong bữa tiệc tối hôm trước, cô ta là bạn gái của Lục Vân Sâm, trên bức di thư bằng máu cô ta viết Hạ Hạm muốn cướp người đàn ông của cô ta, có lẽ là chỉ Lục Vân Sâm.
Nhưng cô và Lục Vân Sâm đã nhiều năm không liên lạc. Hạ Hạm không hiểu vì sao cô người mẫu đó lại nói cô muốn cướp người đàn ông của cô ta. Chuyện này khiến Hạ Hạm không thể không nghi ngờ sau lưng cô có người ngầm giật dây.
Là ai? Cái tên Hạ Cảnh đạo đức giả kia à? Hay là Lục Vân Sâm muốn trả thù cô?
Đúng vào lúc này, chuông điện thoại của Hạ Hạm vang lên. Cô cầm lên xem thì là một dãy số lạ, nhưng Hạ Hạm cũng đoán ra được là ai gọi tới.
Cô không nghe, tiếng chuông ngừng rồi lại lập tức vang lên, khi tiếng chuông sắp ngừng, cuối cùng Hạ Hạm cũng nhận điện thoại.
Đầu bên kia truyền đến giọng nói lo lắng của Lục Vân Sâm: "Hạ Hạm, em đang ở Bắc Việt sao? Anh đang ở khách sạn bên này, nhưng không tìm được em. Nếu em đang ở Bắc Việt thì chờ anh một lúc, anh sẽ lập tức đến đó."
Giọng Hạ Hạm lạnh tanh: "Ừ, tôi đang ở Bắc Việt."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!