Chương 26: Đấu võ mồm.

Kỷ Hạ Dương vốn định khoe với Lăng Tử Thanh mình chỉ làm sương sơng cũng có mấy trăm vạn fans.

Không ngờ lại bị mấy khứa fans kêu ông xã đấm cho một phát nội thương.

Kỷ Hạ Dương liền giãy đành đạch giải thích: "Tôi chỉ livestream bình thường thôi, chẳng hiểu sao người ta gọi thế luôn."

Mặt Lăng Tử Thanh vẫn bình chân như vại: "Thì ra là vậy."

"Ừa! Tôi sẽ bắt họ không được gọi thế nữa!"

"Không cần đâu."

"Hở?"

"Đây là cách họ thể hiện tình cảm với cậu mà."

Kỷ Hạ Dương nhíu mày: "Tôi không cần fan thích kiểu đó, hứ!"

Lăng Tử Thanh không tranh cãi với hắn, chỉ gật đầu: "Ừm."

Kỷ Hạ Dương nói là làm, bổ sung phần giới thiệu: "Đừng gọi tôi là chồng!"

Xong xuôi, hắn dí màn hình đến trước mặt Lăng Tử Thanh: "Tôi viết rồi nè, mai mốt mấy cổ sẽ không bép xép nữa."

Lăng Tử Thanh liếc một cái, gật nhẹ đầu tỏ vẻ đã hiểu, lại cúi xuống dòm điện thoại của mình.

"Anh đang xem gì đó?" Kỷ Hạ Dương bị lờ đi, buồn khổ hỏi.

"Có nhiều streamer bán hàng thật."

"Ừa... hay tôi cũng livestream bán hàng nhỉ?"

Đầu Kỷ Hạ Dương nhảy số, nghĩ cách kéo sự chú ý của Lăng Tử Thanh.

Cuối cùng Lăng Tử Thanh cũng rời mắt khỏi điện thoại, điềm tĩnh nhìn hắn: "Cậu nghiêm túc à?"

Kỷ Hạ Dương càng nghĩ càng thấy quá ổn: "Đúng! Tôi không lấy tiền, có khi còn tiết kiệm chi phí quảng cáo cho công ty."

Lăng Tử Thanh tính toán một chốc, bảo: "Tệp khách hàng của công ty mình không giống tệp khách hàng trên nền tảng."

Kỷ Hạ Dương nghĩ lại, đúng là thế thật.

Livestream của hắn hầu như là unboxing hôm nay mua gì, mai đi ăn hết bao nhiêu, kiểu khoe tiền á.

Fans theo dõi đều thích hóng hớt, nếu thấy hắn bắt đầu bán hàng, suy nghĩ đầu tiên là không mua nổi, phản ứng tiếp theo là: Khoan khoan, tôi mua được, nhưng streamer sao lại thay đổi vậy?

Mất fans là chuyện nhỏ, nhưng tốn công, tốn thời gian mà không bán được hàng mới là đau khổ.

Kỷ Hạ Dương rầu rĩ hai giây, đột nhiên nhận ra điểm mù: "Tử Thanh, anh xem livestream của tôi à?"

"Từng xem phát lại trên Weibo."

"Wa! Anh theo dõi Weibo của tôi ư!"

"Ừm, xem cậu có đi chơi không, sợ hôm sau cậu đi làm muộn."

"..."

Kỷ Hạ Dương cũng biết hồi xưa mình rất nhả nhớt, cẩn thận giải thích: "Tôi thay đổi rồi, giờ đã đi làm đúng giờ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!