Chương 16: Thay đổi.

Kỷ Hạ Dương giải quyết nỗi buồn xong, nhận cuộc gọi của Vi Trình Vĩ.

Hôm qua Vi Trình Vĩ biết nay hắn có công chuyện, hỏi luôn: "Tình hình sao rồi?"

Kỷ Hạ Dương lập tức hất mặt lên trời khoe mẽ: "Xong rồi! Anh mày đã phải rửa mắt nhìn tao! Thái độ khác hoàn toàn trước đây..."

Hắn ỷ vào Vi Trình Vĩ không ở hiện trường, bắt đầu chém gió người anh cả nghiêm túc thành ông già hiền hoà.

Hắn giỏi nhất là chém gió mà.

Kỷ Hạ Dương chém hăng say, hoàn toàn không để ý có người xuất hiện ngoài cửa WC.

"Ảnh còn bảo mày phải học hỏi tao nhiều... Ơ!"

Kỷ Hạ Dương đang chém gió thành bão, chợt giật mình vì bóng người mới xuất hiện.

Vi Trình Vĩ thấy hắn khẽ run lên, há mồm cười to: "Ha ha ha! Mày trốn trong toilet chém gió trông buồn cười vãi!"

Kỷ Hạ Dương thoáng liếc vào gương, nhận ra dáng vẻ cầm điện thoại giật mình của mình trông rất ngu.

Vi Trình Vĩ vẫn trêu chưa xong, cười he he đi đến: "Há há há, không tè ra quần chứ? Để tao xem..."

Kỷ Hạ Dương chíu khọ đẩy ra, trừng đối phương: "Xem mả cha mày, tao đi xong từ lâu rồi."

"Ồ, tao tưởng mày mới xong, vừa lắc hàng vừa khoe với tao chứ..."

"Mày xàm quần gì vậy?!"

Kỷ Hạ Dương lại khinh bỉ nhìn bạn, cất điện thoại rồi đến bên lavabo.

Vi Trình Vĩ đuổi theo: "Ê, trợ lý nhỏ của mày đâu?"

Kỷ Hạ Dương không đáp, hứng chút nước rồi hất sang: "Liên quan đếch gì đến mày!"

Vi Trình Vĩ không kịp né, mặt ướt nhẹp, bất mãn làu bàu: "Ê! Mày bị trợ lý vứt bỏ cũng không nên giận chó đánh mèo lên tao chứ!"

"Vứt cái gì mà vứt? Anh ấy đang chờ tao ở ngoài."

"Thật á? Lúc tao đến có thấy ai đâu."

Không phải chứ, chỉ có một con đường đến WC thôi.

Kỷ Hạ Dương lập tức cảnh giác: "Mày đi từ đường nào? Ngang qua hành lang à?"

"Chứ sao nữa, chẳng lẽ tao là vong?"

"Thật sự không gặp được Tử Thanh?"

Vi Trình Vĩ nghiền ngẫm, nghiêm túc bảo: "Tao thấy một cái thùng rác."

Kỷ Hạ Dương bực mình: "Sao mày lại so sánh Tử Thanh với thùng rác?"

Giờ đến lượt Vi Trình Vĩ khinh bỉ: "Đù mẹ, mày văn vẻ từ lúc nào thế? Cứ soi mói câu chữ của người ta miết, mấy nay mày học cái này à?"

Kỷ Hạ Dương bĩu môi không đáp, nhanh chân ra ngoài nhìn xung quanh.

Quả nhiên, bên ngoài không bóng người.

"Tử Thanh đâu rồi?" Kỷ Hạ Dương thầm lẩm bẩm, cầm điện thoại tính bấm số.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!