Chương 14: Chuẩn bị.

Lăng Tử Thanh lại bất cẩn xoa nhẹ đầu sếp.

Cũng không hẳn là bất cẩn. Anh đã do dự một lúc, thấy tóc của Kỷ Hạ Dương quá mềm quá mượt lại gần ngay trước mắt, cứ thế tiện tay chạm lên, sau đó bị xúc cảm dụ dỗ mà xoa tiếp... Ừm, hoàn toàn không coi Kỷ Hạ Dương là sếp.

Tất cả là do văn phòng không ra dáng văn phòng, là do Kỷ Hạ Dương tự dưng ôm chặt mình, kéo gần khoảng cách. Chốt lại, chẳng thế trách c* li nhọc nhằn mua sắm, cố gắng trang trí phòng ốc là mình được.

Lăng Tử Thanh nghĩ kỹ rồi, nếu Kỷ Hạ Dương ho he về việc xoa đầu, anh sẽ lý luận như thế.

Kỷ Hạ Dương bị xoa xoa mấy cái mới ngẩng lên nhìn, đôi mắt vẫn ngập tràn hồ hởi, sáng chíu chíu: "Hở?"

Lăng Tử Thanh tính dừng lại, nhưng nhìn đôi mắt cún con nọ, chẳng nỡ rụt tay.

Đáng yêu thế, muốn xoa cho trọc luôn.

Kỷ Hạ Dương nhìn anh cong khoé môi, cũng không thu cánh tay đang ôm đối phương lại.

Hai người dùng dằng mấy giây.

Mấy giây sau, Kỷ Hạ Dương mở to mắt, lại kinh ngạc: "Wa!"

Lăng Tử Thanh ngẩn người.

Cái tên méo mó này trưởng thành kiểu gì thế?

Nhưng Kỷ Hạ Dương không cảm thán bởi tư thế kì quái giữa cả hai, mắt ngó lên trần nhà: "Kia là poster bản kỷ niệm hả! Á á á! Tôi tính mua á!"

Kỷ Hạ Dương buông tay, nhảy chân sáo đến dưới poster. Vừa xoay vòng vừa nghển cổ, mắt không hề chớp, miệng vì quá tập trung nên tự động biến thành chữ O tròn xoe, cứ nhảy chồm chồm muốn chạm vào.

Trông đần như con quay.

Lăng Tử Thanh cười khẽ, thân thiện nhắc: "Trong phòng nghỉ có ghế chân cao."

"Phòng nghỉ..." Mắt Kỷ Hạ Dương sáng lên: "Trong đó cũng thay đổi à!!"

Lăng Tử Thanh còn chưa kịp đáp, liền thấy "con quay" mới nhìn chằm chằm trần nhà phóng cái vèo vào phòng nghỉ.

"Wa! Ga trải giường đẹp thế! Sticker cũng đẹp nữa!"

Phòng nghỉ lại vang tiếng Kỷ Hạ Dương xuýt xoa.

Lăng Tử Thanh cũng bị cộng hưởng, quên luôn cả công việc. Anh theo sau, im lặng nhìn Kỷ Hạ Dương bất ngờ hò hét, miệng không thể kéo xuống, cứ thế cười đau cả mặt.

Kỷ Hạ Dương nhảy đến mệt, nằm xuống giường trải ga Pikachu, lăn lăn: "Wow! Êm quá!"

Lăng Tử Thanh để ý Kỷ Hạ Dương chưa cởi giày, sực tỉnh: "Cẩn thận."

"Yên tâm đi, tôi sẽ không lăn xuống đâu!"

"..."

Thật ra Lăng Tử Thanh lo ga giường bị bẩn thôi.

Nhưng anh không nhảm đến vậy, chỉ "Ừm" rồi nói vào việc chính: "Cậu hài lòng với văn phòng mới không?"

"Hài lòng!"

"Vậy tình nguyện ở đây không?"

"Tình nguyện!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!