Kỷ Hạ Dương tính nết trẻ con, mỗi lúc một kiểu.
Mới nãy còn ngoan ngoãn biết điều, giờ vừa nghe mình phải thật sự nghiêm túc làm việc, lập tức trở mặt, dậm chân, gào thét, khóc lóc.
"Tôi không muốn!" Kỷ Hạ Dương mếu máo, giận dữ thét gào: "Bố tôi đâu có kêu tôi làm việc!"
Tức lắm luôn! Dù giọng không quá dữ, hét cũng không to, nhưng mặt phồng lên như con hamster nổi giận.
Lăng Tử Thanh nhìn mà muốn cười, bình tĩnh chờ Kỷ Hạ Dương héc xong mới hỏi: "Chủ tịch Kỷ bảo cậu làm gì?"
"Đi làm!"
"Đi làm thì nên làm gì nhỉ?"
"Ổng chỉ bảo bắt buộc phải có mặt, còn đâu chơi game trong văn phòng cũng được!"
"Được, để tôi gọi hỏi ngài ấy thử xem."
Lăng Tử Thanh lấy điện thoại, trông như đang bấm số của chủ tịch Kỷ.
Kỷ Hạ Dương đần mặt một lúc rồi lao đến giữ tay anh: "Không được! Ổng lại mắng tôi mất! Sao anh hư vậy! Họ toàn gọi phụ huynh vào phút chót mà!"
Lăng Tử Thanh nghe cụm từ "gọi phụ huynh", suýt nữa lại bật cười.
"Họ là ai?"
"Những trợ lý cũ."
"Phút chót tức là sao?"
"..."
Kỷ Hạ Dương im bặt, đánh giá anh từ trên xuống dưới.
Lăng Tử Thanh ngờ vực: "Sao vậy?"
"Anh có bị cao huyết áp không? Hay bị yếu tim á?"
"..."
Lăng Tử Thanh không cần hỏi cũng hiểu vấn đề.
"Phút chót" tức là những trợ lý cũ đều tức cậu ấm Kỷ đến độ huyết áp tăng, truỵ tim cần nhập viện cấp cứu.
Những trợ ý ông Kỷ phái tới đều là hình mẫu phụ huynh lớn tuổi, giàu kinh nghiệm, nhưng đồng nghĩa với một thân bệnh tật. Họ thích càm ràm Kỷ Hạ Dương giống chủ tịch Kỷ, kết quả mười người như một, đều tức đến suýt tắt thở.
Lăng Tử Thanh trẻ hơn, bình tĩnh hơn, không đến nỗi phải thở oxi.
Kỷ Hạ Dương cũng cảm thấy như thế, nhưng vẫn hỏi lại cho chắc. Dẫu gì bệnh tật thường ít ghé thăm người trẻ, hoặc ủ bệnh khó thể hiện ra ngoài.
Lăng Tử Thanh thấy Kỷ Hạ Dương nghiêm túc nhường này, thầm thở dài.
Chỉ là tuổi nổi loạn, nhưng cốt thì vẫn tốt.
Lăng Tử Thanh cũng nghiêm túc theo, trịnh trọng trả lời: "Không có, cậu muốn nói gì thì cứ nói đi."
Kỷ Hạ Dương lập tức gác hết âu lo, nghiến răng: "Sao anh lại gọi phủ huynh chứ! Thiên lý đâu!"
Lăng Tử Thanh không lấy lại điện thoại ngay, thương lượng: "Không gọi cũng được, nhưng cậu phải nghe kế hoạch công việc trước đã."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!