Chương 10: Chịu phạt.

8 giờ sáng, Lăng Tử Thanh đúng giờ đến nhà Kỷ Hạ Dương, liếc một cái liền biết trong gara thiếu xe.

Xe bị thiếu chính là chiếc tối qua Kỷ Hạ Dương lái.

Anh có một linh cảm xấu.

Lăng Tử Thanh vào nhà, lập tức nhận ra linh cảm đó là thật... Ngoài huyền quan có một đôi giày lăn lóc, trên bàn trà còn một lon coca rỗng ruột với hai gói bim bim khoai tây, hiển nhiên nhà có khách ghé.

Anh lên tầng hai, phòng ngủ master không bóng người.

Xem ra vị khách tối qua đã bắt cóc Kỷ Hạ Dương.

Lăng Tử Thanh thở dài, lấy điện thoại. Tin nhắn sáng nay gửi cho Kỷ Hạ Dương vẫn chưa được phản hồi, bấm gọi, chỉ nghe được giọng nói máy móc: "Thuê bao quý khách vừa gọi, hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau."

Lăng Tử Thanh không tốn công nữa, lật đật check Weibo của Kỷ Hạ Dương.

Weibo im lìm.

Kỷ Hạ Dương không chỉ chạy, mà còn trốn tiệt không để lại dấu vết.

Lăng Tử Thanh hừ một tiếng, xuống nhà tìm tài xế theo Kỷ Hạ Dương nhiều năm: "Bình thường cậu chủ hay đến chỗ nào chơi?"

Đối phương rất có kinh nghiệm: "Bar, club tư nhân, khu nghỉ dưỡng, thi thoảng là nhà bạn. Tôi có lưu số của vài chỗ, hay gọi hỏi thử xem?"

Lăng Tử Thanh gật đầu: "Chúng ta cùng gọi đi."

Anh nói rất khách sáo, biểu cảm không hề dịu xuống.

Tài xế cũng nhìn ra: "Cậu cũng đoán chắc không tìm nổi à?"

"Ừm." Lăng Tử Thanh xoa ấn đường: "Vẫn nên cố gắng xem sao, gửi số cho tôi."

Tài xế nghe xong, mỗi người bấm một số hỏi thăm, phần nhiều là quán bar, club và khách sạn. Bar thì dễ, chủ bar nhanh gọn: "Không thấy người", club và khách sạn thì khó hơn chút, cần phải xác nhận thân phận mới trả lời.

Lăng Tử Thanh không thân quen với mấy nơi đó như tài xế, chỉ có thể hỗ trợ hỏi các quán bar.

Số lượng không nhiều, hỏi rất nhanh, lại đảo qua căn nhà. Trong phòng khách ngoài lon coca rỗng, bim bim còn thừa với gối ôm, còn rơi rớt một quyển sách lạ.

"'Cẩm nang ôn tập môn Toán kỳ thi thạc sĩ'? Vi Trình Vĩ?" Lăng Tử Thanh mở ra, đập vào mắt là cái tên trong trang lót.

Tài xế vừa kết thúc một cuộc điện thoại, nghe vậy liền ngạc nhiên: "Ai cơ? Cậu ấy tới ư? Thôi rồi, cậu ấy với cậu chủ mà tụ vào nhau là điên gấp đôi, đã chơi thì không biết đường về."

Lăng Tử Thanh tìm kiếm dữ liệu trong đầu: "Cậu hai của tập đoàn Nguy Kinh."

Tài xế còn thầm lí nhí: "Hỏng rồi, club Hào Vũ họ thích bảo mật rất nghiêm ngặt, bên đó sẽ không tiết lộ thông tin đâu."

Lăng Tử Thanh đóng sách ôn thi: "Không sao, chúng ta cứ chờ đến 9:10."

"Sao lại là 9:10?"

"10 giờ có cuộc họp."

Tài xế ngớ người: "Cậu chủ không đến, mà cậu vẫn tham gia?"

Lăng Tử Thanh bình tĩnh gật đầu: "Đương nhiên, cuộc họp đó rất quan trọng."

Lời anh chỉ có thế, tài xế nghi ngờ vô ngần.

Những trợ lý cũ đều xoay quanh Kỷ Hạ Dương. Hắn không ở đây, họ sẽ không đến công ty, tự động biến thành bảo mẫu số khổ "Finding Kỷ Hạ Dương", nào có ai bỏ rơi chính chủ đi họp như Lăng Tử Thanh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!