Chân Noãn cúi đầu nhìn người đàn ông tuấn tú đang ngồi xổm dưới đất, suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng cũng tìm được mối liên hệ giữa khuôn mặt đẹp trai của anh ta và Ngôn Hàm – tên đầu sỏ đã bóp khớp cằm của cô trong căn phòng tối ban nãy.
Noãn Noãn!
Đồng nghiệp của Chân Noãn, nhân viên nghiệm chứng Quan Tiểu Du chen vào từ giữa đám đông.
Cô thở không ra hơi, quay sang chớp mắt nhìn Chân Noãn, khẽ giọng nói:
"Bên tổ chúng ta vừa gọi điện tới, mình nói mình đang ở hiện trường…" Vừa quay đầu sang, cô lập tức trông thấy Ngôn Hàm, sắc mặt hơi tái đi, nói năng cũng kém lưu loát hơn.
"Đội… Đội trưởng Ngôn, thật trùng hợp, anh… Sao anh lại ngồi xổm ở đây?"
Ngôn Hàm lại hỏi ngược lại: Chẳng lẽ tôi nênnằmở đây hay sao?
Quan Tiểu Du nhăn nhó cười gượng hai tiếng, lập tức nhanh chân nhanh tay mang hòm thiết bị chuồn lên tầng kiểm tra dấu vết.
Chân Noãn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, đội trưởng?
Hoàn thành nhiệm vụ xong xuôi, Quan Tiểu Du vui vẻ chạy tới nói với cô:
"Người đẹp Noãn Noãn, ta không đem theo quà ra mắt, đành lấy hoa hàm tặng nàng. Về sau, nàng và đội trưởng sẽ là bảng hiệu sống của bọn ta, có thể chụp thành biển quảng cáo"Công an Dự Thành chúc bạn năm mới tốt lành, gia đình an khang
"đó. Đội trưởng của chúng ta moe(*) lắm."
(*) Moe: (Đọc là mô-ê) Từ lóng tiếng Nhật, thường dùng với các nhân vật hư cấu trong truyện tranh và hoạt hình.
Chỉ những người/nhân vật khiến mình nảy sinh cảm giác thích thú, yêu thương; khiến mình muốn nhào tới ôm hay nhéo ý
Nói chung moe không có định nghĩa nhất định, mỗi người sẽ có cảm nhận riêng của mình. Vì vậy, dù có thể hiểu moe là đáng yêu/dễ thương nhưng Chic quyết định giữ nguyên là moe mà không thay bằng dễ thương hay đáng yêu.
Các bạn có thể xem K
-on hoặc Chuunibyou để có thể mường tượng, hai bộ này đặc moe luôn >"Trà: Hóa học ლ (ಠ _ ಠ ლ) ლ (ಠ _ ಠ ლ)
Hung thủ đeo găng tay ư?
Chân Noãn muốn hỏi han thử vài câu, định bụng giao lưu, chừa chút ấn tượng tốt với boss, nhưng cô không giỏi giao tiếp. Trước mặt anh, cô không dám hé nửa lời.
Mà vừa nãy đối đầu với boss trong bóng tối như vậy, chỉ nghĩ lại thôi da đầu cô đã tê rần, không dám nhìn thẳng vào anh nữa.
"Nhớ mang chiếc thắt lưng này về xử lý hóa học."
Anh dặn dò.
Chân Noãn lập tức thu hồi dòng suy nghĩ, chợt nhận ra anh đang nói với mình, hoảng hốt luống cuống hô Dạ một tiếng.
Tâm trạng căng thẳng của cô không hề lọt khỏi tầm mắt anh.
Ngôn Hàm ngẩng mặt lên, nhìn cô một cách sâu xa, nửa cười nửa không hỏi cô: Cô sợ tôi à?
Chân Noãn chột dạ lắc đầu.
Anh cười một tiếng:
"Tôi không ăn thịt cô đâu mà lo."
Da đầu căng đét, não bộ nóng lên, cô cúi đầu tiếp tục nhìn quan sát thể nạn nhân.
Trước khi chết, Khương Hiểu đi một đôi giày đế bằng, mũi giày bên trái va xuống mặt đất, máu chảy đầm đìa. Đế giày của cô coi như sạch sẽ, chỉ có vài vệt bùn đất lẫn với đó là vài mẩu vụn giấy nhỏ có màu sắc sặc sỡ, xanh xanh đỏ đỏ các kiểu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!