Bãi đỗ xe chật ních
nhưng không có một bóng người, tĩnh lặng như tờ. Ngôn Hàm lạnh lùng đi
tới chỗ xe mình, mở cửa ngồi vào, yên lặng rất lâu cũng không khởi động
xe. Hai bàn tay nắm chặt vô lăng, đôi mắt thâm trầm nhìn vào kính chắn
gió, anh tựa như thấy lại hình ảnh hơn mười năm trước.
Một phân
đội nhỏ lặng lẽ kiên nhẫn, vất vả ẩn núp theo dõi hơn bốn mươi ngày
trong rừng cây xanh mênh mông với vô vàn ruồi muỗi, côn trùng độc và thú dữ... Cho đến một ngày kia, dưới ánh lửa ngập trời, trong màn mưa bom
bão đạn, kẻ địch dựa vào địa hình hiểm yếu để phản công. Những cái đầu
bị bắn thủng, những thi thể bị thiêu cháy, máu tươi chảy khắp thôn làng
cùng những người tay không tấc sắt...
Anh còn nhớ rõ lời Hàn Băng nói:
"Phải tiêu diệt hang ổ của lũ cặn bã này, không chừa một tên nào cả."
Kẻ địch xảo quyệt bắt một kẻ giả dạng dân thường làm tấm chắn rồi nổ súng về phía họ. Hai bên giao chiến kịch liệt.
Anh vẫn nhớ khi đó mình còn là cậu thiếu niên, ra sức gào lên với giọng khản đặc:
"Các người điên rồi! Họ là con tin!"
Nhưng rồi ngay sau đó, anh bị Phi Ưng giáng một cú đấm thẳng vào mặt:
"Có cậu mới điên ấy! Bọn chúng đều là những kẻ điều chế và buôn bán ma túy."
Khi đó, mắt anh long lên sòng sọc, xông lên đánh nhau với Phi Ưng. Anh bị
chính các đồng đội của mình đánh cho một trận gần như không bò dậy nổi.
Thiên Dương nói:
"Chúng đang lợi dụng chính đồng bọn của mình. Lần trước, đội Liệt Hỏa đã trúng kế này. Những người dân thường kia đều là đám buôn bán ma túy giả dạng."
Sau hành động đó, phân đội lập tức giải tán. Anh được phân làm cán bộ dự bị rồi được điều đến trường cảnh
sát Dự Thành học tập.
Cũng như mọi người, anh cho rằng sự việc kia đã
tan thành mây khói. Cho đến một năm sau, Hạ Thời đột nhiên mất tích. Hài cốt của cô được người ta tìm thấy hai năm sau đó.
Nói cho cùng, cũng do anh hại cô.
Sau khi trở lại cuộc sống bình thường, anh từng âm thầm điều tra nguồn tin
tình báo của họ năm ấy. Trong đó, có một đường dây dẫn đến Kỷ lão đại Kỷ Đình đã rửa tay gác kiếm, nhưng ông ta lại đột ngột qua đời vì tai nạn. Từ đó về sau không còn tin tức nào nữa.
Nhiều năm như vậy, anh
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!