Chị ta đẩy hộp diêm
ra, lấy một que diêm đầu xanh, nhẹ nhàng quẹt, tiếng xèo xèo vang lên. Chân Noãn nhìn thấy từ tấm kính, quay đầu lại nhìn.
Tay Hoa Hoa
đã nâng đến trước mặt Ngôn Hàm, anh hơi khom người, tay phải đang buông
thõng không kìm được bỗng nắm chặt lại, vẻ câu nệ thoáng hiện lên.
Chân Noãn hiểu ngay rằng tuy ngoài miệng anh có vẻ lười nhác không theo quy
củ là thế, thích cười đùa ngả ngớn là thế, nhưng tận đáy lòng vẫn không
quen gần gũi với phụ nữ. Dù chỉ là một điếu thuốc, anh cũng đã cho rằng
đó là hành động thân mật quá mức rồi. Nhưng đối mặt với ánh mắt chân
thành của Hoa Hoa, vẻ căng thẳng và xa cách vô tình hiện ra của anh chỉ
thoáng qua rồi biến mất, không hề bị phát hiện.
Ngôn Hàm dùng tay trái kẹp điếu thuốc, hơi cúi đầu, kề đến gần diêm quẹt trong tay chị
ta. Ngọn lửa ấm áp như đang nhảy múa trên gương mặt trắng trẻo, thanh tú của anh. Thân người anh thẳng tắp, khẽ gật đầu với tư thế bao dung và
cả nể.
Tay Hoa Hoa uyển chuyển nâng diêm quẹt, ánh mắt chân thành ngước
nhìn anh.
Chân Noãn nhìn đến thảng thốt, phát giác cảnh tượng này rất đẹp, đẹp đến nỗi trong vô thức cô không nhịn được mà muốn bước đến
quẹt một que diêm khác để bàn tay lạnh cóng trong mùa đông của mình cũng được ấm áp và thư thái.
Có lẽ cảnh tượng này đẹp đẽ lôi cuốn như thế là vì có một người trong đó. Giờ phút này, dáng vẻ yên tĩnh cụp mi
của anh đẹp đến mức khiến người ta không sao dời mắt.
Lão Bạch nhìn mà xuýt xoa:
"Nếu tôi là phụ nữ cũng sẽ muốn châm thuốc cho sếp thôi."
Ngôn Hàm quay người lại, nhả khói:
"Nếu cậu là phụ nữ, từ nay về sau tôi sẽ cai thuốc."
Òa! Lão Bạch kêu lên thảm thiết.
Anh vừa dứt lời, bỗng nhìn thấy đôi mắt đen láy đang trố ra của Chân Noãn,
liền nháy mắt với cô. Tim Chân Noãn đánh rơi một nhịp, quay đầu tiếp tục xem nến.
Hoa Hoa hỏi:
"Cô có thích gì không?"
Có ạ! Chân Noãn gật đầu, cầm lấy một khối nến sáp ong to tròn vô cùng đơn giản đi đến quầy thu ngân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!