Chương 36: (Vô Đề)

Chuyện này Chân Noãn

đã sớm nghe Quan Tiểu Du nhắc đến. Mặc dù là bác sĩ pháp y, nhưng để

nhanh chóng quen thuộc với quy trình làm việc và phương hướng điều tra

cơ bản, cô vẫn phải làm đủ mọi việc trong kỳ thực tập. Bốn chữ công tác thực địa này, nghĩ thôi đã thấy rất đáng chờ mong rồi.

Ngày hôm sau, đúng bảy rưỡi, Chân Noãn có mặt tại phòng làm việc. Vì đến sớm hơn giờ xuất phát dự kiến nên cô tranh thủ làm việc của mình.

Bây

giờ đã là tháng Mười một, vì không muốn để cuối năm bận đến mức vắt chân lên cổ, Chân Noãn sẽ phải bắt đầu thống kê và kiểm tra đối chiếu dữ

liệu các vụ án từ sớm.

Cô pha một ấm trà, tiếp tục xem những tài liệu đã điều chỉnh từ mấy ngày trước

"Ngày mùng 5 tháng 10. Đường Xuân Cảnh, quận Bạch Tháp. Nữ. Mười tám tuổi. Ngã từ trên tầng…" Cô lẩm bẩm đọc,

chậm rãi xem hết báo cáo. …Tự sát.

"Ngày mùng 5 tháng 10. Phố Mễ Hoa, quận Giang Thành. Nam. Hai mươi tám tuổi. Chết bên vệ đường… Ngày mùng 7 tháng 10 kết án. Rắp tâm gây tai nạn. Mưu sát."

"Ngày mùng 5 tháng 10. Đường Tú Thủy, quận Lan Quế. Nam. Hai mươi tư tuổi. Ngất ở ven đường, không kịp cấp cứu nên tử vong… Giá thép ở công trường rơi xuống, bị đè chết ngoài ý muốn."

"Ngày mùng 6 tháng 10…"

Chân Noãn xem chồng tài liệu dày cộp trước mặt, tất cả đều là vụ án trước

khi cô tiếp nhận công việc. Mỗi quý đều có thống kê. Ba quý trước, giáo

sư Trịnh đều đã kiểm tra đối chiếu nên tạm thời, cô chỉ cần kiểm tra lại từ tháng Mười. Cô không thể nào ngờ rằng Dự Thành lại nhiều vụ án đến

vậy, lượng công việc thật sự quá nhiều.

Cô nghiêm túc xem từng chi tiết trong mỗi báo cáo, bất giác đã đến tám rưỡi.

Điện thoại phòng làm việc đổ chuông, là Đàm Ca:

"Chân Noãn, em đã đến chưa thế?"

Chân Noãn vội giải thích:

"Em đang ở trong phòng làm việc, không lười biếng đâu ạ!" Cô cầm ống nghe, lắc đầu nguầy nguậy.

Bên kia bỗng vang lên tiếng cười khà khà:

"Có nói em lười biếng đâu, mau xuống đây!"

Chân Noãn vội vàng thu dọn đồ đạc rồi xuống tầng. Lúc cô chạy tới cổng, chỉ

thấy nhóm Ngôn Hàm đang đứng bên cạnh xe, vừa nói vừa cười.

Hôm

nay, Đội trưởng Ngôn mặc một chiếc áo gió màu xanh đậm với đường may

tinh tế tôn dáng, trông anh cao gầy nho nhã, phảng phất khí chất thanh

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!