Chân Noãn khẽ thở phào, không hiểu câu nói bất chợt kia của anh có ý gì, vội nâng cốc trà lên rồi một hơi uống liền mấy ngụm.
Trong căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng lật giấy sột soạt. Lát sau, anh lại hỏi:
"Tần Xu đã đối chiếu dấu giày rồi à?"
Vâng! Cô vươn người nhìn báo cáo trong tay Ngôn Hàm. "Hai dấu giày thoạt nhìn tương tự, nhưng sau khi so sánh với mô hình 3D lại cho ra kết quả trái
ngược.
Đổng Tư Tư bước đi vững vàng, trọng tâm hướng về phía trước, nửa
trước đế giày sẽ bị mài mòn nhiều hơn, lực ở chân phải cũng lớn hơn chân trái. Nhưng chủ nhân của dấu giày thu được ở vườn hoa lại là người có
dáng đi thanh thoát, trọng tâm hướng về phía sau và có xu hướng nghiêng
về bên trái. Từ đó suy ra, đây không phải dấu chân của Đổng Tư Tư, có
người muốn hãm hại cô ta và người này có cỡ chân nhỏ hơn Đổng Tư Tư. Hơn nữa, dấu giày tìm thấy ở vườn hoa không những không thẳng hàng mà phần
trươc còn không có lực, dấu chân để lại rất mờ, chứng tỏ đây là chân nhỏ mang giày lớn.
"Sau khi nghe cô trình bày một chuỗi thông tin không thuộc lĩnh vực chuyên môn của mình, Ngôn Hàm mở lời bằng giọng gần như khen ngợi:"Xem ra, em đã học tập được không ít.
"Chân Noãn hơi đỏ mặt, khẽ"Vângmột tiếng.Không so sánh dâu chân của nhân vật chưa xác định này với Khương Hiểu sao?Tần Xu nói cô ấy đã lấy được dấu chân của Khương Hiểu, nhưng dấu vết đã hư
hại khá nhiều, không thể cho ra kết quả so sáng có giá trị. Tuy nhiên…
"Chân Noãn mím môi, hơi đắc ý nói,"Đội trưởng cứ xem tiếp rồi sẽ hiểu.
"Anh liếc cô một cái rồi lật sang trang kế tiếp. Là biểu đồ trình tự DNA."Vết máu thu được trong vườn là của Khương Hiểu?Vâng.Khương Hiểu vô tình đi qua vườn hoa, bị gai hoa làm chảy máu cũng chẳng có gì
đáng ngạc nhiên. Sau khi tiến hành phân tích lại nhận được kết quả này,
chắc hẳn em cảm thấy rất tiếc, đúng không? Vết máu mà mình vất vả phát
hiện ra cuối cùng lại thành manh mối vô dụng.
"Chân Noãn thầm than cho sự tinh mắt của anh, thành thật giải thích:"Thực ra, cũng có
đôi chút thất vọng. Tuy nhiên, sau đó nghĩ lại thì…Cô cười thật nhẹ.Trên người Khương Hiểu không có vết thương nào phù hợp với dấu vết do
gai hoa gây ra cả.
"Ngôn Hàm lại phối hợp với cô, người hỏi người đáp:"Liệu có phải do trên người Khương Hiểu có vết thương ngoài da
khác nên đã nhỏ xuống vết máu ấy?Em cũng từng nghĩ như vậy,
nhưng vì sếp có nói rằng chưa qua nghiệm chứng thì không thể tùy tiện
đưa ra kết luận. Bởi vậy, em đã nhờ Quan Tiểu Du kiểm tra, kết quả là
vết máu kia không phải bị bắn lên hay nhỏ xuống, mà đích thực do gâi hoa đâm vào mới lưu lại.
"Ngôn Hàm tựa lưng vào ghế, hứng thú nhìn khuôn mặt hơi lo lắng nhưng bừng sáng của cô."Em có nghĩ qua, nếu cây hoa mọc thấp, sát với mặt đất như vậy thì gai của
chúng có thể đâm vào bộ phận nào trên cơ thể nạn nhân?
"Chân Noãn tự hỏi rồi tự đưa ra câu trả lời."Lúc Khương Hiểu ngã từ trên tầng xuống,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!