Tối hôm qua, giáo sư Lâm Họa Mi cũng ở lại nghỉ ngơi trong C
-Lab. Lúc Ngôn
Hàm và Chân Noãn tìm đến, bà đã sớm thức dậy bắt đầu làm việc.
"Tôi cũng không rõ lắm về hoàn cảnh trước đây của Trịnh Dung, ông ấy luôn là một học giả nghiêm túc khi nghiên cứu, say mê với công việc và sơ sài
trong cuộc sống.
Tôi và ông ấy tuy là bạn rất thân, nhưng xưa nay đều
chỉ trò chuyện vui vẻ với nhau trong công việc và nghiên cứu, chứ chưa
bao giờ hỏi đến chuyện riêng tư.
"Lâm Họa Mi pha hai cốc trà rồi đẩy đến trước mặt hai người họ. Ngôn Hàm hỏi:"Cô có thể nghĩ ra giữa giáo sư Trịnh Dung và Kỷ Đình – ông chủ trước đây của Hoa Thịnh có liên quan gì không?Không phải Kỷ Đình đã chết nhiều năm trước rồi sao?Đúng, chín năm trước.
"Lâm Họa Mi nhướng mày, nghiêm túc suy nghĩ một lúc lâu rồi lắc đầu vẻ tiếc nuối:"Lâu quá rồi, nhất thời rất khó… Chờ một chút.
"Bà đột nhiên dừng lại:"Có một hôm trời tối, tôi từng gặp Trịnh Dung nói
chuyện với một người đàn ông ở cửa sân sau, tôi không nhìn thấy rõ người đàn ông kia, nhưng chiếc xe Roll Royce của đối phương khiến người ta có ấn tượng rất sâu sắc.
"Ngôn Hàm biết rất rõ tình hình chín năm trước của Kỷ Đình, khi đó ông ta có chiếc Roll Royce."Tại sao lại ra cửa sân sau vào buổi tối?Hôm đó cũng giống với hôm nay, đều là đêm Giao thừa, bên ngoài bắn pháo hoa và bọn trẻ đang chơi ném tuyết. Tôi đang tăng ca, Bạch Quả nhà chúng
tôi cũng ở đây, con bé…
"Chân Noãn nhớ lại Lão Bạch từng kể rằng con gái Bạch Quả của giáo sư Lâm đã chết vì ngã lầu ở trường học. Trên mặt Lâm Họa Mi thoáng ánh lên một nỗi thương cảm rất nhạt, lại bình tĩnh nói:"Bạch Quả quá buồn chán nên vòi vĩnh đòi ra ngoài chơi tuyết
và xem pháo hoa. Khi ấy, con bé nhìn thấy Trịnh Dung và còn gọi ông ấy.
Lúc chúng tôi đến gần, xe và người đều đã đi mất, chỉ còn Trịnh Dung ở
đó, nhưng ông ấy chỉ nói rằng đối phương hỏi đường. Ngoại trừ việc này,
tôi không thấy có gì khác cả.Ngôn Hàm:Năm đó, giáo sư Trịnh có thù oán với ai hay có mối quan hệ lợi ích nào khác không?Lâm Họa Mi lắc đầu:Những việc này tôi thật sự không rõ. Cậu cũng biết rồi đấy, tôi không quan tâm lắm đến những người và việc xung quanh.
"Ngôn Hàm không hỏi nhiều nữa, dẫn Chân Noãn tạm biệt bà rồi rời đi. Buổi sáng, bên tổ nghiệm chứng có một vài phát hiện kỳ lạ. Họ phát hiện ra một thứ vật chất kim loại trên chiếc áo khoác đồng phục vệ sĩ của"Trịnh Nghị". Quan Tiểu Du cũng không thể nào miêu tả được nó thuộc trạng thái gì.
Ngay cả người có kinh nghiệm làm việc phong phú trong tổ nghiệm
chứng cũng chưa từng thấy và không nhận ra đây là thứ gì, cô ấy bèn mang đến cho Ngôn Hàm xem.
Chỉ có vài viên, nhỏ nhất có bán kính chưa đầy 0,2 mm, nhìn qua kính lúp thì thấy bề mặt hiện lên màu đồng thau và màu trắng, viên thì có hoa văn, viên thì bằng phẳng, viên khác lại có
đường gợn sóng.
Nó gần giống như hình cầu nhưng lại có một mặt lõm.
"Có thể nói là dạng hạt không?" Ngôn Hàm hỏi.
"Nhưng mặt lõm của nó rất quái lạ." Quan Tiểu Du nói,
"Cốc Thanh Minh từng dùng dụng cụ phân tích năng lượng quang phổ bằng X -quang để phân tích nó, căn cứ vào tần số X -quang sinh ra đo lường được thứ kim loại này gồm có thép và đồng thau."
Ngôn Hàm suy nghĩ chốc lát:
"Trong thép chủ yếu có sắt, mangan và crôm, còn đồng thau chủ yếu có đồng và kẽm. Trong vật nhỏ này có đến 5 loại nguyên tố kim loại à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!